1 [Bài học thứ nhất] Tập trung là nhất định phải điKhi bạn cùng phòng A gọi điện tới thì Du Nhiên đang làm ổ trong chăn bông. “Du Nhiên, cậu không đi tập trung à? Cả khoa đều đến đông đủ rồi, chỉ thiếu có mỗi mình cậu thôi.
2 [Bài học thứ ba] Trả thù, là không có điểm dừng
3 [Bài học thứ tư] Mọi chuyện, thỉnh thoảng cũng có thể xoay chuyển
4 [Bài học thứ năm] Hội chứng Stockholm rất đáng sợ* Hội chứng Stockholm là thuật ngữ mô tả một trạng thái tâm lý, trong đó người bị bắt cóc lâu ngày chuyển từ sợ hãi và căm ghét sang thông cảm và quý mến chính kẻ bắt cóc mình.
5 [Bài học thứ sáu] Ghen, rất đáng sợDu Nhiên ngồi trên bậc thang, tay chống cằm, nhìn Khuất Vân đang chăm chú đọc sách trên sô pha, trong mắt tràn đầy tình cảm.
6 [Bài học thứ bảy] Trai trẻ, cũng không thể đùa giỡnKhuất Vân chọc đúng vào tâm sự của Du Nhiên – cô nàng thật sự muốn bị anh ăn hoặc là ăn anh. Nhưng bị đương sự nói trắng ra như thế, Du Nhiên có chút ngượng ngùng, bởi vậy, Du Nhiên chạy thẳng về ký túc xá, vô cùng thuần khiết mà ngủ một mình.
7 [Bài học thứ tám] Tình địch, là rất cần thiết“Biết gì không? Cậu nhìn rất giống bánh bao thịt. ” Gái Diệp nói. “Ý cậu là, nhìn tớ rất béo?” Du Nhiên hỏi, trong mắt lóe lên vẻ hung tàn.
8 [Bài học thứ chín] Người quen, chỗ nào trên thế giới cũng có. Có người nói, trong đời mỗi người có trung bình sáu năm dùng để nằm mơ. Tuy Du Nhiên mới sống được non nửa đời người, nhưng đã nằm mơ vô số lần, nhưng số giấc mơ khiến cô nhớ rõ cũng không nhiều.
9 Cổ Thừa Viễn chỉ dùng một câu người quen để nói về Khuất Vân, trừ chuyện đó ra, Du Nhiên không tìm hiểu thêm được bất cứ tin tức gì nữa. “Xem xem, từ khi Du Nhiên đi học đại học, lâu lắm rồi mấy người chúng ta mới có cơ hội tụ tập đông đủ thế này.
10 [Bài học thứ mười một] Phần thưởng, thỉnh thoảng cũng sẽ cóLần đầu tiên Du Nhiên ngủ quên trong lòng Khuất Vân, cảm giác đó, không thể dùng một từ thích là có thể hình dung.
11 Bài học thứ mười hai] Dì cả cha*, thật sự tồn tại. *Dì cả mẹ dùng để chỉ nguyệt sự của con gái, dì cả cha, ý bạn Du Nhiên là nguyệt sự của con trai. Orz!!!Trước khi Khuất Vân nói ra câu nói kia, Du Nhiên nhất định không hết hy vọng.
12 [Bài học thứ mười ba] Quan hệ, là có thể tiến thêm một bướcLúc này, trên môi Khuất Vân, là vị của rượu, hương rượu thoang thoảng. Đôi mắt Du Nhiên lướt qua Khuất Vân, nhìn về phía phòng khách – trên bàn trà, mấy vỏ chai rượu nằm lăn lóc.
13 [Bài học thứ mười bốn] Bạn cũ, đi đến đâu cũng gặp lại. Vừa mới vào Đông, thành phố này đã bị ánh mặt trời vứt bỏ, nơi nào cũng mù mịt, thỉnh thoảng còn có những cơn mưa lạnh như kim châm, những giọt mưa như có mắt, chui thẳng vào cổ áo người ta.
14 [Bài học thứ mười lăm] Sự thật, cuối cùng cũng rõ ràng. “Anh cũng… biết cô ta?” Du Nhiên hỏi. Khuất Vân không lập tức trả lời, ánh mắt anh vẫn dừng trên người cô gái kia.
15 [Bài học thứ mười sáu] Yêu, là một lần lại một lần thất bại. Du Nhiên cũng không nhớ mình đã về nhà thế nào, nhưng khi cô hồi phục lại tinh thần đã nằm trên giường nhà mình.
16 [Bài học thứ mười bảy] Khả năng hồi phục của đàn ông, là rất tốt. Những ngày nghỉ đông tiếp theo, Du Nhiên cả ngày nằm trên giường, vừa ăn vừa chơi máy tính, thậm chí có vài ngày còn không đánh răng rửa mặt.
17 [Bài học thứ mười tám] Uống rượu, là rất dễ uống ra tình cảm. Trong phòng sinh hoạt nhóm tối om, Du Nhiên đang lẳng lặng khóc. “Tôi bảo này… Đừng như vậy.
18 [Bài học thứ mười chín] Đàn ông khi đã nóng vội, là có thể bất chấp thủ đoạn. Dưới ánh đèn vừa mờ ảo vừa hỗn loạn, Tiểu Tân đã quay sang nói với cô rằng: “Lý Du Nhiên, tôi thích em.
19 [Bài học thứ hai mươi] Rốt cuộc, anh cũng có thể bị đánh bại. Du Nhiên không tới sân bay, vì sự ngăn cản của Khuất Vân, càng bởi vì, cô đã có quyết định của chính mình.
20 [Bài học thứ hai mươi mốt] Kết quả, anh mới là người cuối cùng kia. Cứ như thế, Khuất Vân bỏ đi. Như vậy cũng tốt, Du Nhiên nghĩ, một năm thời sinh viên quý giá nhất đã trải qua cùng anh, đây là lúc để đoạn tình cảm đó trở thành hồi ức.
Thể loại: Nữ Phụ, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 17