1 Giới thiệu nhân vậtAnh- trần hoàng ngọc bảo, 27 tuổi. người thừa kế tập đoàn trần hoàng lớn nhất thế giới. đẹp trai,thông minh đầy tài năng, hiện đang làm tổng giám đốc chuỗi nhà hàng, khách sạn và khu du lịch trên toàn thế giới của tập đoàn.
2 Chương 1. hôn ước từ đời trước Tại biệt thự nhà anh Bảo Ngọc à. Ông có chuyện muốn nói với con- ông anh lên tiếng Có chuyện gì ông cứ nói đi ạ- anh lễ phép.
3 Chương hai: buổi gặp mặt6h tại biêt thự phương giaQuả không hổ danh là cháu gái phương chính tùng, cháu đẹp lắm đấy- ông cô cất lời khen. Quả thật cô rất đẹp.
4 Chương 3:trước đám cướiGiữa tuần, cô và anh được hai vị chủ tịch đáng kính đích thân đưa đi thử váy cưới. tại cửa hàng váy cưới anh trở thành hoàng tử trong các con mắt sáng rực đầy thèm thuồng của nhân viên bàn hàng.
5 Đám cưới của anh và cô nhanh chóng được tổ chức tại khạch sạn HAPPY với sự có hơn 3000 khách mời là người thân và đối tác của hai tập đoàn. Hôm nay anh và cô sẽ chính thức trở thành vợ chồng của nhau.
6 hai người bước lên căn phòng mà hai vị chủ tịch đáng kính đã chuẩn bị. căn phòng rộng rãi trên tầng thượng của khách sạn được bày trí sang trọng. hai người mệt mỏi cùng nhau bước vào phòng ngồi xuống giường, lúc này họ mới nhận ra căn phòng này tuy rộng mênh mông nhưng cũng không có lấy chiếc giường thứ hai.
7 Đây là lần đầu tiên cô đến nhà anh. Khuôn viên vườn nhà rộng đến nỗi chạy xe từ cổng chính vào cũng mất 10 phút. Thực ra cô quá quen với cảnh này rồi bởi nhà cô cũng vậy nhưng cô tỏ ra rất thích thú bởi ở khuôn viên có hai khu trồng hoa rất đẹp còn ở nhà cô không có bởi ông cô không thích sự héo úa của những bông hoa.
8 Tối hôm đó anh và cô ở lại biệt thự của ông anh do chưa chuyển xong đồ đạc. cô cứ nằm khóc thút thít khiến anh xót xa vô cùng, người con gái bé nhỏ trước mặt anh đã phải chịu bao nỗi đau vậy mà giờ những nỗi đau ấy lại một lần nữa xuất hiện.
9 Kinh coong kinh coong- một cô gái xinh đẹp ăn mặc sành điệu đứng bấm chuông- thưa cô chủ có người muốn gặp cậu chủ ạ- cô người làm bào lại với cô- chị bảo là cậu chủ không có nhà chưa- cô dịu dàng hỏi lại- dạ có ạ nhưng cô ta bảo là cô ta sẽ chờ cô người làm đáp- vậy chị đưa cô ấy vào phòng khách, lát em ra- tôi biết rồi cô chủ- cô người làm lui ra mở của cho cô gái lạ vàomột lát sau cô đi ra gặp cô gái lạ.
10 Từ khi cái cô hoàng bảo đó về nước, ngày nào cô ta cũng đến nhà anh bất kể sang trưa chiều tối mà cứ hễ gặp là lại xà vào lòng anh nhõng nhẹo. đám người làm trong nhà bất bình cho cô lắm nhưng cô đã dặn họ không được tỏ thái độ vì sợ cô ta giận anh.
11 Hôm nay ông của cô sẽ về nước, cô và anh đều giao việc của tập đoàn cho thư kí để sang nhà thăm ông. Nghe tin ông về mà cô vui đến mức không ngủ được, chỉ mong trời nhanh sáng để được gặp mặt ông.
12 Cả bốn người ngồi nói chuyện với nhau cho đến khi tiểu uyển xin phép lên phòng nghỉ một chút bởi tối qua cô vui quá nên không có ngủ- cô giải thích. ở phòng khách giờ ngoài đám người làm chỉ còn lại ba người.
13 - cho tôi hai tuần nữa- cô hoàng bảo nói qua điện thoại- …………………. - Tôi nhất định sẽ trả lại tiền cho các người- cô ta trả lời đầu dây bên kia. - ………………….
14 hôm nay, cô bắt đầu đi học tại trường mới. Vì cô không muốn gây chú ý ở trường mới nên không có cho vệ sĩ của ông theo cùng. Ngôi trường mới này khang trang không kém ngôi trường mà ông cô xây dựng cho cô và các quý tử khác học, ngôi trường này cũng toàn là tiểu thư, công tử có tiếng trong giới kinh doanh và chính trị.
15 Cô học ở trường mới cũng được một tuần rồi. trong một tuần yên bình vừa qua, một nhóm học sinh thấy chướng mắt với cô ( bởi cô thân thiết với thế anh và hoàng phương) đã âm thầm lên kế hoạch để cảnh cáo cô.
16 Từ khi ngọc bảo dứt khoát với hoàng phương, cô ta sai người điều tra thông tin của tất cả những người liên quan đến ngọc bảo. cô ta phát hiện tiểu uyển không phải em họ anh, anh cũng chẳng hẹn hò với ai khác ngoài việc đi làm, đi chơi với bạn bè rồi lại về nhà với tiểu uyển.
17 - ai vậy- anh nhấc điện thoại nghe- chúng tôi là người đang nắm trong tay cô em họ đáng yêu của trần thiếu gia đây- giọng bọn đầu gấu vang lên qua điện thoại- các người cần gì- anh vào thẳng chủ đề- tập đoàn trần gia lớn như vậy chắc không thiếu một chút tiền lẻ cho chúng tôi chứ- giọng tên đó đểu giả- các người muốn bao nhiêu- anh lạnh lùng.
18 - tiểu uyển, em có sao không?- anh lo lắng khi vừa nhìn thấy tiểu uyển đang bị trói trên ghế, bên cạnh 1 tên cầm dao kề cổ cô đe dọa. dừng lo cho em- cô nói to- đừng vào đây.
19 Đợi mãi không thấy cô tỉnh lại anh khuyên mọi người về nhà nghỉ ngơi để anh và một vài vệ sĩ ở lại chăm sóc cho cô là được rồi. lúc đầu mọi người không chịu về nhưng sau khi thấy sự kiên quyết của anh thì cũng đành ra về để anh ở lại với cô.
20 Sáng hôm sau, từ tia nắng lọt qua cửa sổ chiếu vào gương mặt thiên thần khiến cô mở mắt. vừa định cựa mình ngồi dậy cô đã đau nhói một cái, có lẽ do vết thương hôm qua.