1 Tôi có rất nhiều giấc mơ! Nhưng sau khi thức dậy, tất cả đều biến mất như chưa từng tồn tại. Duy chỉ có một lần, tôi hoàn toàn nhớ rõ cơn mộng đó. Tôi thấy mình đứng trên một ngọn đồi trắng xóa như tuyết, cỏ cây, mặt đất cũng phủ cùng một màu.
2 Nên vui. Trời ạ! Tôi mệt mỏi lắm. Mỗi ngày trôi qua chẳng khác nào địa ngục. Cuộc sống tôi nhạt nhẽo đến thế, vậy mà ảo tưởng mà tôi đặt vào nó lại lớn hơn mỗi ngày.
3 Mẹ ơi! Nắng sẽ đốt cháy tâm hồn con Mưa sẽ bóp nát khí quản con Nhưng. . . con chưa muốn chết! ___________________---__________________ Tôi tản bộ trên phố với chiếc áo croptop trắng để lộ một bên vai gầy guộc và quần jeans xắn qua mắt cá chân màu tím than.
4 Tôi nhìn lên chiếc khay trắng trên bàn, những viên thuốc đủ màu sắc nằm ngay ngắn một cách lạnh lẽo. Rồi lại nhìn xuống bàn chân đang buông thõng xuống giường, những móng chân nhợt nhạt.
5 Bốp! Một cái bạt tai bỏng rát hằn lên má. Tôi cúi gằm mặt, mái tóc dài buông xõa che đi cặp mắt vô hồn nhìn thẳng xuống nền nhà lát gạch trắng xóa đang ánh lên khuôn mặt trắng bệch của một con bệnh.
6 A/N: Lâu lắm rồi mới đăng hồi mới, thật xin lỗi mọi người T. T Chú ý: Nên nghe bài Passing by của Yiruma. Ba! Nếu con thi đỗ đại học, ba sẽ mua điện thoại cho con nhé! Ba! Hôm nay con được điểm ôn toán.
7 Năm 14 tuổi, tôi có ước mơ đầu đời với một anh chàng cùng khối. Tình yêu thầm kín ấy kéo dài thật dài cho đến khi ba biết. Vòng tay ấm áp của ba rộng mở đón tôi đến sau những trận khóc sướt mướt, cho những tổn thương trái tim còn quá thơ ngây của tôi.
8 Playing: One day - Charice Bầu trời rất xanh. Cái màu xanh ấy từng khiến mắt tôi đau nhức, từng khiến tâm hồn tôi ngập ngụa trong tổn thương. Và giờ, nó đem lại cho tôi một cảm giác khác.
9 Định mệnh vốn đã an bài tôi sẽ cùng đi theo bước chân của sứ giả địa ngục. Nhưng có một người đã cố vùng dậy, chọn một con đường khác ình. Đó là tôi- sẽ không ngừng nỗ lực cho đến lúc sự sống hoàn toàn chối bỏ cơ thể.
10 Tôi đứng trước mặt mẹ, hai tay bấu chặt vào gấu váy, một sự rụt rè đáng lẽ không nên có ở một con bé là tôi đây. Mẹ xoay người về phía tôi, bóng hoàng hôn phủ lên người bà một sắc màu ảm đạm.