1 Nó vừa mở cửa thì mùi thức ăn thơm phức bay vào mũi. Trong khi nó chưa kịp phản ứng thì Ricki đã nhanh chân chạy vào bếp. Nó lắc đầu cười khổ. ******** Có một bóng người đang loay hoay với mớ xoong nồi trong phòng ăn, chỉ cần nhìn cũng biết là đang rất chuyên tâm vào công việc.
2 Hắn thức dậy lúc mặt trời đã lên cao. Đưa mắt sang chiếc giường bên cạnh, nó đã trống không. Đáng ra hôm nay hắn phải đi nạp hồ sơ vào trường mới nhưng hôm nay lại là thứ 7, ngày mai là chỷ nhật.
3 Đứng trước khu B, tay nó run lên từng hồi, trong lòng sợ hãi không thôi. Nó đang đấu tranh nội tâm giữ dội: vào hay không vào. Vào thì nó không có dũng khí, không vào lỡ mà Bạch Tuyên vỹ xảy ra chuyện gì thì sao? Nó thật sự rất căng thẳng.
4 Kể từ hôm hắn nổi điên đến giờ cũng đã 2 ngày. Qua 2 ngày suy nghĩ thì cuối cùng hắn cũng thông suốt. Không phải là hắn thích nó, chỉ là lần đầu tiên hắn thấy thiện cảm với một cô gái lần đầu tiên gặp mà không tìm mọi cách để tiếp cận hắn.
5 Nó ngồi trên sofa trong phòng khách, tay vuốt ve đầu Ricki đang nằn ngủ trong lòng, bất giác ngẩn người. Mấy ngày gần đây nó luôn có cảm giác bất an. Cảm giác này đã xuất hiện một lần trước khi gia đình nó xảy ra tai nạn.
6 Nó đi qua đi lại trong phòng khách, trong lòng dấy lên cảm giác bất an. Tuyên Vỹ đã gọi cho nó bảo 30p nữa sẽ đến. Nhưng đã lâu quá rồi mà chưa thấy cậu ấy đâu.
7 Phương Tiểu Uyển khinh thuờg liếc nó, trả lời ngay sau đó"Tuổi trẻ các người hay hiếu thắng và manh động. Cô mới 15 tuổi đầu, quen con trai tôi được bao lâu mà lại dám chắc đó là những thứ nó muốn? Cô lại còn cho rằng tôi không hiểu con trai mình? Cô dựa vào đâu mà nói như vậy?""Cháu.
8 Hạnh phúc của tớ: +, Đơn giản là được yêu cậu bằng cả trái tim. +, Được nghe giọng cậu, thấy cậu cười. +, Dù sắp xa nhau nhưng tớ cảm thấy rất hạnh phúc +, Vì khi đã chọn yêu cậu thì chẳng bao giờ tớ biết đến hai chữ "hối hận".
9 ----------- chia ly ------------Em trả anh về với tự do !Còn em! Em trở về với cô đơn và trống trải. Ta trả nhau về nơi ta vốn thuộc về- 2 thế giới, 2 người xa lạGặp nhau.
10 Đối với tớ. . . ¤ Nụ cười của cậu là tất cảTớ ghét khi. . . ¤ Cậu rơi nước mắtDù không còn là của nhau nhưng. . . - Cậu chính là tình yêu đẹp nhất đời tớ!---------------------Đặt tách trà gừng nóng vào lòng bàn tay nó, hắn lặng lẽ ngồi ở ghế đối diện, im lặng nhìn nó.
11 Nếu thật sự có phép thuậtXin hãy ban cho con một điều ước!Xin hãy trả cho con một gia đình hạnh phúcĐể con có thể lấp đầy những đau thương!---------------------------"cạch"Tiếng cửa mở vang lên khiến nó hơi giật mình.
12 ------- Phần mới ----------Hắn đi dạo dọc vỉa hè, tay đưa lên che miệng ho vài cái. Mấy hôm nay thời tiết thay đổi bất thường nên hắn bị cảm, tình trạng này đã kéo dài cả tuần nay.
13 "Chúng ta là gì của nhau?"Chap 14:Nó đứng trước cửa sân bay đăm chiêu nhìn vùng đất xa lạ. Đêm qua khi nhận được mật tin của tổ chức rằng viên cảnh sát phụ trách vụ án năm đó của ba mẹ nó đã xuất hiện ở đất Hà Nội, nó liền tức tốc mua vé máy bay đến đây sớm nhất có thể.
14 "Chúng ta là gì của nhau?"Chap 15:--- Nhìn anh cười bên người ấyEm thật sự rất đau…!!!~ Nhắm mắt lướt qua nhauTim em như không còn một giọt máu. Ngọc kéo nó đến một shop đồ lớn, hai mắt sáng như đèn pha ô tô.
15 Nó nhìn cảnh tượng trước mặt, mắt sáng lên. Xung quanh nó là một rừng đồ ăn. Nào là gà rán, humbeger, bánh kem, snack, rồi là chôm chôm, táo, lê, nho,… Toàn những thứ nó thích ăn.
16 Đứng trước cổng Sở thú Nhi Đồng, nó nhất thời không biết nên khóc hay cười đây. Nó đã qua lâu cái thời mà được ba mẹ dẫn vào sở thú, thấy con gì đó lạ mắt oa lên một cái, thấy con rắn le lưỡi ra là hét toáng lên khiếp đảm, rồi kéo tay người lớn chạy khắp sở thú.
17 Nó day day mi tâm, chán nản nhìn kẻ đang ngồi thao thao bất tuyệt bên cạnh. Kể từ hôm đi chơi cùng hắn cho tới nay cũng đã khá lâu nhưng tên tiểu tử này tuyệt nhiên không nói đến cái lí do hắn đề cập trước đó.
18 Chuyện xảy ra tiếp theo đó ai mà ngờ được là tớ đã lừa cô ấy chứ. Nhưng mà dù sao cũng đã đi xin lỗi rồi. Chắc là không sao nữa đâu. Sau đó lại xảy ra một chuyện khác nữa.
19 "Chúng ta là gì của nhau?"CHAP 1 - Chuyển trườngProfile:-> Hắn - Đường Lạc Văn (15t): người thừa kế của tập đoàn đá quý TV - một tập đoàn có lịch sử lâu đời và bền vững.
20 Không riêng gì cô dâu chú rể, tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía phát ra tiếng nói. Hắn cũng ngạc nhiên nhìn nó, lòng thắt lại. Không lẽ nó định phá lễ cưới này thật à? Tay hắn bất giác nắm chặt.