1 Còn nhớ đó là một buổi sáng mùa đông lạnh buốt, tôi cực kì bất đắc dĩ phải tới lớp sớm. Gió luồn qua những sợi len của chiếc găng tay, hai tay dường như bị cái lạnh làm cho tê cứng không cử động được.
2 Tôi tên là Giản Đơn, Giản trong Giản Đơn, Đơn trong Giản Đơn. Tôi có một bà chị họ tên Giản Khiết, Giản trong Giản Khiết, Khiết trong Giản Khiết. Tôi có một ông anh họ tên Giản Chấn, Giản trong Giản Chấn, Chấn trong Giản Chấn.
3 Người ta nói: trường học rất lớn, muốn gặp gỡ một người là việc vô cùng khó. Cho nên phần lớn thời gian chúng ta đều hữu duyên vô phận, nhưng nếu ta thật sự muốn gặp người thì luôn có thể gặp được.