41 Edit: Tịnh Hảo
Tiếng mưa lại quay về.
Từng giọt tí tách, quanh quẩn bên tai, giống như chạy thẳng vào trong tim.
Phương Huỳnh cho rằng Tưởng Tây Trì sẽ đẩy cô ra, nhưng anh không có.
42 Tiếng mưa lại quay về.
Từng giọt tí tách, quanh quẩn bên tai, giống như chạy thẳng vào trong tim.
Phương Huỳnh cho rằng Tưởng Tây Trì sẽ đẩy cô ra, nhưng anh không có.
43 Edit: Tịnh Hảo
Câu hỏi này vừa được đưa ra thì mọi người lập tức ồ lên, Cố Vũ La hoảng sợ nhìn Tưởng Tây Trì, giống như nóng lòng muốn giải thích gì đó.
44 Câu hỏi này vừa được đưa ra thì mọi người lập tức ồ lên, Cố Vũ La hoảng sợ nhìn Tưởng Tây Trì, giống như nóng lòng muốn giải thích gì đó.
Phương Huỳnh lại nhảy dựng lên mắng to: “Cậu thúi lắm!”
Nam sinh đưa ra câu hỏi kia nhún vai, “Cũng không phải tớ nói, mọi người đều nói như vậy.
45 Edit: Tịnh Hảo
Phương Huỳnh bắt đầu ôm đầu gối khóc, lúc đợi Tưởng Tây Trì qua đây vỗ vả vai cô, cô liền thuận thế ôm lấy cánh tay anh khóc.
Tưởng Tây Trì đành phải bất đắc dĩ dỗ: “Nín khóc có được không?”
Trong lòng có sự thoải mái trước nay chưa từng có, giống như hòn đá lớn đè ở tim anh, trong khoảng khắc sụp đổ, ánh trăng chiếu vào, những hạt bụi lượn quanh, nhưng rất nhanh tất cả đều sẽ trở về sự yên lặng.
46 Phương Huỳnh bắt đầu ôm đầu gối khóc, lúc đợi Tưởng Tây Trì qua đây vỗ vả vai cô, cô liền thuận thế ôm lấy cánh tay anh khóc.
Tưởng Tây Trì đành phải bất đắc dĩ dỗ: “Nín khóc có được không?”
Trong lòng có sự thoải mái trước nay chưa từng có, giống như hòn đá lớn đè ở tim anh, trong khoảng khắc sụp đổ, ánh trăng chiếu vào, những hạt bụi lượn quanh, nhưng rất nhanh tất cả đều sẽ trở về sự yên lặng.
47 Tưởng Tây Trì cúi đầu, bàn tay đặt ở bên eo Phương Huỳnh, động cũng không dám động.
Ngay cả môi cũng chỉ dám chạm vào của cô, qua thật lâu, mới dám nhẹ nhàng dùng lực một chút.
48 Tưởng Tây Trì cúi đầu, bàn tay đặt ở bên eo Phương Huỳnh, động cũng không dám động.
Ngay cả môi cũng chỉ dám chạm vào của cô, qua thật lâu, mới dám nhẹ nhàng dùng lực một chút.
49 Edit: Tịnh Hảo
Sáng thứ Hai, bếp gas trong nhà có vấn đề, bận rộn nửa ngày cũng không sửa được, Tưởng Tây Trì và Phương Huỳnh bị đẩy ra ngoài ăn.
6 giờ rưỡi trời vẫn còn chưa sáng bao lâu, trong sắc trời phảng phất còn giữ một chút bóng tối của trời đêm.
50 Sáng thứ Hai, bếp gas trong nhà có vấn đề, bận rộn nửa ngày cũng không sửa được, Tưởng Tây Trì và Phương Huỳnh bị đẩy ra ngoài ăn.
6 giờ rưỡi trời vẫn còn chưa sáng bao lâu, trong sắc trời phảng phất còn giữ một chút bóng tối của trời đêm.
51 Edit: Tịnh Hảo
Phòng giáo vụ là nơi rất quen thuộc đối với Phương Huỳnh, khi cô học cấp 2. Cô là người ngang tàng, bình thường hai ba câu phê bình không hề để vào trong lòng.
52 Phòng giáo vụ là nơi rất quen thuộc đối với Phương Huỳnh, khi cô học cấp 2. Cô là người ngang tàng, bình thường hai ba câu phê bình không hề để vào trong lòng.
53 Xem phim xong, rời khỏi đã là hơn chín giờ. Tưởng Tây Trì và Phương Huỳnh không thể đi chơi quá muộn, định đi chợ đêm tản bộ một vòng rồi trở về nhà.
Kết quả đang vây xem tranh vẽ tên treo trên sạp, lại chạm mặt với Lương Yến Thu và Cố Vũ La.
54 Edit & Beta: Tịnh Hảo
Thời tiết lạnh, cửa sổ khép chặt, trong phòng học có vị ngọt của trà sữa thoảng qua, hòa vào các mùi khác, vừa trầm vừa ấm, chỉ làm cho người ta buồn ngủ.
55 Thời tiết lạnh, cửa sổ khép chặt, trong phòng học có vị ngọt của trà sữa thoảng qua, hòa vào các mùi khác, vừa trầm vừa ấm, chỉ làm cho người ta buồn ngủ.
56 Chăm sóc bệnh nhân, cơm trưa đặc biệt nấu theo khẩu vị thanh đạm, Tưởng Tây Trì không có khẩu vị gì, ăn chút cháo nóng, trở về phòng nghỉ ngơi như cũ.
57 Edit: Tịnh Hảo
Học sinh đã học một học kỳ rất căng thẳng, vì để giảm bớt căng thẳng, cho mọi người ăn một cái tết vui vẻ, đề thi cuối kỳ ra rất đơn giản.
58 Học sinh đã học một học kỳ rất căng thẳng, vì để giảm bớt căng thẳng, cho mọi người ăn một cái tết vui vẻ, đề thi cuối kỳ ra rất đơn giản.
Thi xong lại học bổ túc hai tuần, đến hai mươi bảy tháng chạp hôm nay mới được nghỉ.
59 Edit & Beta: Tịnh Hảo
Phản ứng đầu tiên của Tưởng Tây Trì là rút lui.
Chờ sau khi rút lui, mặt nóng lên lảng tránh nói: “… Nên đi ngủ thôi. ”
Mặt Phương Huỳnh ửng hồng, nhìn anh với ánh mắt rất vô tội.
60 Phản ứng đầu tiên của Tưởng Tây Trì là rút lui.
Chờ sau khi rút lui, mặt nóng lên lảng tránh nói: “… Nên đi ngủ thôi. ”
Mặt Phương Huỳnh ửng hồng, nhìn anh với ánh mắt rất vô tội.