1 Edit: Tịnh Hảo
Hôm nay, Tưởng Tây Trì chuyển đến ngõ hẻm Kiều Hoa vào cuối tháng tám.
Người bán hàng rong bị ánh nắng chói chang chiếu vào kêu a giống như tiếng ve sầu, trên cầu, bên cạnh sạp sửa chìa khóa là con chó vàng đang nằm, le đầu lưỡi thở, sủa hai tiếng về phía Nam.
2 Ngày một tháng chín, Tưởng Tây Trì đến trường trung học Thanh Dã báo danh.
Mới sớm tinh mơ, đã ra đầu cầu mua bánh xốp, bánh bao, sữa đậu nành và tất cả bữa sáng, đặt trên bàn, ngậm bánh bao vào trong miệng, đạp xe đạp ra ngoài.
3 Edit: Tịnh Hảo
Người đàn ông kia túm chặt cánh tay của cô, khẽ quát: “Mau nói xin lỗi cho tao!”
Dưới chân cô lảo đảo hai bước, suýt chút nữa không đứng vững, nhưng phía sau lưng vẫn rất thẳng tắp, đầu ngẩng cao.
4 Edit: Tịnh Hảo
Tưởng Tây Trì và Phương Huỳnh cùng đạp xe đến trường học.
Dường như Phương Huỳnh cố ý đạp xiên xẹo, chiếc xe đạp nát kia kêu cót két suốt dọc đường, anh nghi ngờ chỉ cần quay đầu lại là có thể thấy phụ tùng rơi lả tả trên đất.
5 Edit: Tịnh Hảo
Năm giờ rưỡi tan học, tiếng chuông báo hiệu hết tiết học cuối cùng vang lên, giáo viên vừa rời khỏi, phòng học lập tức nhốn nháo.
Đám Vạn Tử Lâm bọn họ vây quanh lại.
6 Edit: Tịnh Hảo
Hôm nay là sinh nhật của Vạn Tử Lâm, từ buổi sáng đã bắt đầu ồn ào, nghỉ giữa tiết một lát bèn đi tìm Khổng Trinh Trinh, chốc lát thì đến tìm Phương Huỳnh, không phải hỏi váy này đẹp không, thì cũng hỏi tóc này làm đẹp không.
7 Edit: Tịnh Hảo
Phương Huỳnh trì độn thong thả “Ừm” một tiếng.
Một lát, Tưởng Tây Trì thấy cô chậm rãi nâng mặt lên, dưới vành nón là lông mày chau lại.
8 Edit: Tịnh Hảo
Sau khi Nguyễn Học Văn mua được kính viễn vọng mới thì ôm cả ngày trong tay không buông.
Khi Tưởng Tây Trì về đến nhà, ông đang cầm khăn mềm, nhè nhẹ lau sạch ống kính.
9 Edit: Tịnh Hảo
Cuộc thi khẩu ngữ tiếng Anh do ba trường liên kết diễn ra vào cuối tháng mười, năm nay vừa đúng đến phiên trường Thanh Dạ làm phía tổ chức.
10 Edit: Tịnh Hảo
Tưởng Tây Trì đợi ở bãi đậu xe rất lâu mới nhìn thấy Phương Huỳnh đi ra từ lầu phòng học, hai tay cô nắm chặt quai đeo cặp da, bả vai rũ xuống, có chút phờ phạc ỉu xìu, khi sắp đi tới, mới ngẩng đầu lên lên tiếng chào hỏi với anh.
11 Edit: Tịnh Hảo
Tưởng Tây Trì chưa từng thấy Phương Huỳnh tức giận như vậy, nháy mắt như bị đâm vào chỗ đau. Trong lòng anh sớm đã có phán đoán của mình, hỏi như vậy chỉ là nghiệm chứng lại dự đoán của mình thôi.
12 Edit: Tịnh Hảo
“Ngốc hay không chứ”, hậu quả của việc này như thế nào, Tưởng Tây Trì không hề nghĩ đến, anh chỉ đơn thuần không thể nào khoanh tay đứng nhìn.
13 Edit: Tịnh Hảo
Chờ xe lên đường, Tưởng Gia Bình nói đùa: “Nhanh như vậy đã có nữ sinh tặng hoa cho con?”
Tưởng Tây Trì ép sát hoa vào ngực càng chặt hơn, cau mày không để ý đến ông.
14 Chờ xe lên đường, Tưởng Gia Bình nói đùa: “Nhanh như vậy đã có nữ sinh tặng hoa cho con?”
Tưởng Tây Trì ép sát hoa vào ngực càng chặt hơn, cau mày không để ý đến ông.
15 Edit: Tịnh Hảo
Phương Huỳnh đẩy xe, Tưởng Tây Trì đi theo bên cạnh cô, hai người chậm rì rì đi về.
Tưởng Tây Trì: “Tới nhà của tớ chơi đi. ”
Phương Huỳnh quay đầu nhìn anh một cái, cười nói: “Ông bà ngoại của cậu không biết người khác nói tớ thế nào sao?”
“.
16 Phương Huỳnh đẩy xe, Tưởng Tây Trì đi theo bên cạnh cô, hai người chậm rì rì đi về.
Tưởng Tây Trì: “Tới nhà của tớ chơi đi. ”
Phương Huỳnh quay đầu nhìn anh một cái, cười nói: “Ông bà ngoại của cậu không biết người khác nói tớ thế nào sao?”
“.
17 Edit: Tịnh Hảo
Hẻm Kiều Hoa đã có hương vị của Tết đến, ngày 28 tháng Chạp đã bắt đầu tiến hành, có những trận pháo nổ vang. Đứa trẻ bảy tám tuổi mặc quần áo mới tinh đùa giỡn trong ngõ nhỏ, có từng nhà treo đầy lồng đèn màu đỏ, thừa dịp người ta chưa chuẩn bị, quăng xuống dưới chân người đi tới, làm cho người ta muốn mắng một trận, nhưng vẫn muốn trêu đùa, bỏ chạy trước khi người lớn kêu la, cười đùa lập tức giải tán.
18 Hẻm Kiều Hoa đã có hương vị của Tết đến, ngày 28 tháng Chạp đã bắt đầu tiến hành, có những trận pháo nổ vang. Đứa trẻ bảy tám tuổi mặc quần áo mới tinh đùa giỡn trong ngõ nhỏ, có từng nhà treo đầy lồng đèn màu đỏ, thừa dịp người ta chưa chuẩn bị, quăng xuống dưới chân người đi tới, làm cho người ta muốn mắng một trận, nhưng vẫn muốn trêu đùa, bỏ chạy trước khi người lớn kêu la, cười đùa lập tức giải tán.
19 Khi qua cầu, Tưởng Tây Trì vấp chân ở trên bậc thang, suýt chút nữa ngã sấp xuống. Địa hình nguy hiểm, dừng lại một lát, thở dốc một hơi, tiếp tục chạy về phía trước.
20 Edit: Tịnh Hảo
Khi qua cầu, Tưởng Tây Trì vấp chân ở trên bậc thang, suýt chút nữa ngã sấp xuống. Địa hình nguy hiểm, dừng lại một lát, thở dốc một hơi, tiếp tục chạy về phía trước.