1 Lương Thi Ý lơ đãng quay đầu, không biết trời đã dần tối từ khi nào, cánh cửa sổ bám đầy hơi nước mờ mờ.
Lương Thi Ý khẽ chau mày, nhìn đồng hồ mới phát hiện đã sắp 7h tối.
2 “Ừ có, anh đợi chút nhé. ” Nhiêu Khởi nháy nháy mắt nhìn Lương Thi Ý: “Tiểu Ý, Tề Hoàn An tìm cậu. ”
Lương Thi Ý có chút bất đắc dĩ nghe điện thoại: “Vâng?”
“Tiểu Ý…”
“Ừ?”
“Sao anh gọi điện thoại mà em không nghe?”
“Chắc là không nghe chuông.
3 Tề Hoàn An cẩn thận che chở Lương Thi Ý từ trong đám người chen chúc đi ra, rồi nắm tay cô đi về trường học, cả một đường chẳng ai nói câu nào.
Bỗng chợt mưa rơi bất ngờ, mặc dù mưa không lớn nhưng lại dày đặc khiến người ta chịu không nổi.
4 “Ôi chao” Nhiêu Khởi ngồi lên mạng bất ngờ la lên: “Không phải chứ. . ”
“Sao vậy?” Tần Thư liếc cô nàng một cái.
“Trên này nói đại thần đã…” Nhiêu Khởi vừa xem vừa báo cáo, “Hình như anh ấy đã có người mình thích.
5 Từ sau ngày đó, Lệ Tuân bắt đầu quang minh chính đại hẹn cô, mà thủ đoạn thì vô cùng không biết xấu hổ.
Lương Thi Ý lên thư viện tự học, lúc nào anh cũng có cách khiến người bên cạnh cô nhường chỗ cho anh.