141 Ngũ Phong Tập nắm tay Tiêu Mai không khống chế được run bần bật , Tiêu Mai hiểu rõ Ngũ Phong Tập, liền chụp chụp tay của hắn, khuyên lơn, “Lão công, không quan trọng, tiền cò thể kiếm lại”Ngũ Phong Tập chỉ còn km1 nước mắt lưng tròng, nhìn Tiêu Mai, quyệt miệng gật đầu một cái.
142 A Trung len lén bấm tay Cố Tại Viễn một cáiCố thiếu a, ngài cũng không thể nói lời tốt đẹp hơn sao, lão đại mà nghe được sẽ đem ngài băm thịt làm nhân bánh đó.
143 Người chủ trì nói, "Có người nào hảo tâm muốn quyên tiền cho tiết mục vừa rồi hay không?"Hoắc Phi Đoạt không tiếng động đặt ngón tay lên huyệt vị ở đầu gối của Cố Tại Viễn, Cố Tại Viễn lập tức "A!" Kêu lên một tiếng.
144 Lần từ thiện này biểu diễn vô cùng thành công. Ngoài dự đoán của hiệu trưởng trường học, hoàn toàn không ngờ. Cho dù ai cũng không có nghĩ đến, nhân vật truyền kỳ Hoắc lão đại sẽ đích thân đến, càng không nghĩ đến, thiếu gia Cố gia rộng lượng như vậy, góp năm trăm vạn.
145 Tiêu Lạc ha ha nở nụ cười. Hàn Giang Đình bị chọc tức, kêu lên, "Ngũ Y Y! Cậu phát sốt sao, mặt hồng như vậy?"Thiệt là, nhìn thấy cái chú xúi quẩy này, Y Y liền lộ ra dáng vẻ mất hồn, tức chết.
146 Không nịn hót Tiêu Mai làm sao được? Cô Ta là chị của Tiêu Lạc mà!Tiêu Lạc lại hiếu thảo vậy, anh ta đối với người chị này luôn quan tâm lo lắng, lời nói của chị Tiêu Lạc có ảnh hưởng lớn đối với anh ta.
147 “Chị họ?”Đôi mắt Tiêu Mai đã bốc lên lửa giận: “Tiêu Lạc, em cố ý không nghe lời chị đúng không? Em không nên ở cùng một chỗ với con nha đầu chết tiệt kia làm gì!”“Chị họ…” Tiêu Lạc bất đắc dĩ thở dài.
148 Ngũ Nhân Tâm cười xấu xa nói: “Ngũ Y Y, hãy nhớ lời nói của dì Mai nha. ”Ngũ Nhân Ái thì thờ ơ nói: “Đúng vậy, dì Mai nói rất đúng, người phụ nữ cho dù có được giáo dục như thế nào, chỉ cần quản tốt bản thân của mình sẽ không bị người khác nói xấu.
149 Một phen nói xong, Ngũ Phong Tập cùng bọn người Tiêu Mai đều trợn mắt há hốc mồm. Tiêu Mai chưa bao giờ bị người khác nói trắng trợn như vậy, tức giận đến run cả người.
150 Bỗng nhiên tiếng nói của Hoắc Phi Đoạt nâng cao giống như một tòa núi băng nổ tung, ngay cả người đần độn như Ngũ Nhân Lệ cũng cảm thấy sát khí giết người vây quanh.
151 Hoắc Phi Đoạt hung hăng trừng mắt nhìn Ngũ Y Y, mặt đen lại, tay giơ lên, nắm chặt cánh tay đang bị thương của cô lại. “Chú làm gì vậy?”Ngũ Y Y sợ run cả người, dùng đôi mắt nai con sợ hãi nhìn Hoắc Phi Đoạt.
152 Hoắc Phi Đoạt nhàn nhạt nhìn sang, khóe miệng khẽ kéo lên, “ Cậu nói”“Ngũ Y Y lúc đang thủ giọng, phía đen ne-on rớt xuống, đúng lúc nện trúng cánh tay của bạn ấy, cứ như vậy”Ban học trai âm thanh nòi chuyện đều run rẩy, vừa nhìn chính là bị dọa sợ.
153 Ngũ Y Y chạy đi, nước mắt trong háy mắt liền rơi xuống. Muốn dùng cánh tay trái lau đi lệ rơi, lại đau đến cau mày. “Đáng chết! Cánh tay này ta cần mày làm gì! Bỏ đi!Bỏ đi”Ngũ Y Y khuôn mặt nhỏ nhắn nén đau, ngước mắt nhìn bầu trời, không muốn nước mắt dễ dàng chảy xuống như vậy.
154 Hoắc Phi Đoạt gật đầu khuất phục, "Được được được, là tôi sai rồi, được chưa? Nữ hoàng bệ hạ của tôi?"Ngũ Y Y phồng má, hừ hừ lỗ mũi. Hoắc Phi Đoạt cười nhạt một tiếng, khom lưng, nhìn thẳng vào Ngũ Y Y, ngón trỏ chỉ chỉ chóp mũi của nha đầu này, dụ dỗ, "Không cho khóc nữa.
155 Ngũ Phong Tập cùng Tiêu Mai cũng bị khuyên đi rồi. Chỉ có Ngũ Nhân Ái cùng Ngũ Nhân Tâm ở lại nơi đo, chăm sóc Ngũ Nhân Lệ. Ngũ Nhân Tâm nghi vấn hỏi, "Chị cả, cái nhân vật truyền kỳ Hoắc Phi Đoạt đó, tại sao lại chú ý tới vết thương của Ngũ Y Y như vật?"Ngũ Nhân Ái híp mắt lại cũng đang suy nghĩ tới vấn đề này, "Cái loại đàn ông đó ở thật cao trên đám mây, nhất định sẽ không coi trọng cái loại không có nữ tính như Ngũ Y Y.
156 A Trung len lén nhìn hai người ngồi sau qua kính chiếu hậu, không nhịn được âm thầm thở dài, quả thật là vui mừng oan gia, Ngũ Y Y cùng lão đại ở chung, thật đúng là cãi nhau không ngừng.
157 Mẹ ơi, Chú Hoắc muốn làm gì a. Không phải muốn hôn cô chứ?Cường hôn nha…Có phải muốn cạy miệng của cô không? Đưa lưỡi của hắn vào thăm dò? Còn cùng nước miếng của cô hòa chung một chỗ sao?Mình nên làm cái gì bây giờ? Phản kháng lại hay đón nhận là tốt đây?Nếu phản kháng…có vẻ như đánh không lại chú Hoắc, kết quả phản kháng vẫn là số không.
158 “Chú Mã! Nhanh xem cánh tay cho cô ấy một chút. ”Hoắc Phi Đoạt ngựa quen đường cũ đi vào, đem Ngũ Y Y đặt ở trên giường. Một ông lão đeo kính đang ngồi trên ghế đọc sách dược liệu từ từ quay lại, nhìn Hoắc Phi Đoạt, nhìn Ngũ Y Y hỏi: “Đây là người phụ nữ của cậu?”Ông ta không bị chứng viễn thị chứ? Ngạc nhiên khi thấy Phi Đoạt lo lắng ôm một người phụ nữ đến đây?Hoắc Phi Đoạt cắn chặt môi, không tỏ thái độ gì, Ngũ Y Y lên tướng trước: “Gia gia, không phải cháu, cháu là người giúp việc của chú ấy.
159 “Tôi nào có a, tại sao tôi lại giống cái tên Cố Tại Viễn lưu manh háo sắc kia chứ? Tôi và hắn khác nhau à. ” Ngũ Y Y đặt biệt không thích Cô Tại Viễn, không phải không thích mà là không quen nhìn.
160 Hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng cười, nụ cười đẹp như hoa mùa xuân nở rộ, tất cả ánh sáng trong đôi mắt đều rất quyến rũ, hắn buông cô gái ra, vuốt ve mái tóc của cô: “Phúc nhi, tại sao trước khi về nước, không báo trước với tôi? Tôi đi đón em tốt hơn.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Tiên Hiệp
Số chương: 100
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 9