621 Trí nhớ biến mất mà có thể vứt bỏ quá khứ sao?Trận mưa lớn này quả nhiên tới, Ngũ Y Y che lỗ tai chuyển hồng lầu bầu: "Rốt cuộc là ai đang nói xấu mình.
622 Nhất định là như vậy, coi như không phải như vậy, hành động của anh nhất định cũng sẽ làm cho Y Y tức giận. Loại người cố chấp bá đạo muốn xóa trí nhớ của người khác như vậy, cũng giống như tôi cướp đi trí nhớ của cô ấy, có cái gì khác nhau sao?Tiêu Lạc ngồi xuống ghế sofa, không khí trong phòng cũng có chút trở nên lạnh lùng.
623 Thẩm Mặc Nhiên đột nhiên bị anh chất vấn sợ hết hồn, nhưng cô rất nhanh trấn định lại, bịt mũi gật đầu một cái. "Cho nên, nếu em để cơ thể suy sụp, anh sẽ không cần em nữa, em có hiểu hay không?"Cố Tại Viễn cầm lấy tay cô thật chặt.
624 "Lão đại, đã kiểm tra an toàn rồi, không có vấn đề gì!"A Trung đem gói hàng đặt ở trên bàn Hoắc Phi Đoạt. "Ở đâu?"Chân mày Hoắc Phi Đoạt cau lại, lạnh lùng hỏi.
625 Hoắc Phi Đoạt cảm giác lòng của mình đang rỉ máu. "Dạ!"A Trung chưa từng có thấy Hoắc Phi Đoạt tức giận đến vậy, nổi giận lớn như thế!Mặc kệ gặp phải chuyện gì, anh đều là giả bộ bình tĩnh, rốt cuộc cái gói hàng kia bên trong là cái gì, có thể làm cho lão đại kích động như vậy.
626 "Kết quả như thế nào, nói nhanh một chút!" Cố Tại Viễn cảm giác mình đã không còn có tính nhẫn nại nữa rồi. "Cố thiếu, kết quả đã có, cô gái kia, cô ấy, cô ấy giống như, bị bệnh bạch cầu!"Bác sĩ kia lắp bắp, rốt cuộc vẫn nói ra.
627 Tại sao là em, tại sao em là người phải chịu căn bệnh này. Nếu như tôi thì tốt rồi, em sẽ chăm sóc cho tôi thật tốt, nhất định sẽ không để cho tôi chết.
628 Phản ứng đầu tiên của A Trung chính là, Ngũ Y Y đã xảy ra chuyện. "Có chuyện gì, cậu nói mau, tôi sẽ báo cáo với lão đại!"A Trung nhanh chóng phản ứng, vẻ mặt có chút gấp gáp cùng lo lắng.
629 Tên to con nghe được lời cảnh cáo của người kia, cũng yên phận. Nhưng khi nhìn Ngũ Y Y ánh mắt vẫn còn ý xấu, hận không thể đem cô nhóc con này ăn, xương vụn cũng không còn.
630 Anh giống như trời sinh ra để làm người lãnh đạo, là người ra lệnh. "Dạ!" A Trung lập tức đi ra ngoài chuẩn bị. Anh biết, lão hồ ly Âu Dương động vào thứ quan trọng nhất của lão đại, lão đại sẽ không để yên chuyện ấy.
631 "Tôi biết, không phải ông là kẻ thù của Phi Đoạt sao?""Ha ha ha, kẻ thù. Tiểu thư Ngũ, tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi. Tôi là sư phụ của nó!"Ngũ Y Y nghe hai chữ "sư phụ", lại quan sát người này, đột nhiên cảm thấy ông ta rất giống người trong trí nhớ của cô.
632 "Lập tức chuẩn bị truyền máu, mất máu quá nhiều dẫn đến hôn mê. " "Nhưng mà bác sĩ, tiểu thư Thẩm có nhóm máu rất đặc biệt, trong kho máu của chúng ta không tồn tại nhóm máu này!" Một y tá sợ hãi nói.
633 "Lập tức chuẩn bị xe, đi bệnh viện!" Hoắc Phi Đoạt gần như từ trong lồng ngực rống to một tiếng. Anh không thể tin được mình thật sự có một người em gái, nhưng tại sao bây giờ cô ấy lại nằm ở trong bệnh viện.
634 " Anh là ai ? Thả tôi ra! Thả tôi ra !" Ngũ Y Y dùng sức giãi giụa, nhưng không cách nào thoát ra được. Người kia chẳng những không thả cô ra, trái lại còn được nước làm tới, hôn lên môi cô.
635 Đối với Ngũ Y Y, Tiêu Lạc gần như cố chấp, anh ta cố chấp nghĩ rằng, Ngũ Y Y thuộc về mình, nhưng cho tới bây giờ anh ta chưa từng nghĩ đến cạm nhận của Ngũ Y Y.
636 Ngũ Y Y không lên tiếng, giống như coi thường người này, Tiêu Lạc đau lòng và thật vọng nhiều hơn so với việc cô tức giận đối với anh ta. "Bây giờ anh đang cầu xin em nghe anh giải thích đó Y Y.
637 Tại sao có thể như vậy? Ngũ Y Y không thể tin được cô quên sạch trí nhớ, chẳng lẽ đều là như vậy sao? "Y Y, em có sao không?" Tiêu Lạc lo lắng nhìn cô, nhưng lại không thể đến gần cô, đối với Tiêu Lạc, đây không phải là giày vò thì là cái gì.
638 "Cô Nguyễn đúng là người sảng khoái! Vậy tôi cũng không muốn nói nhiều. Hôm nay cần cô. Chủ yếu là vì muốn đối phó một người, người này tôi nghĩ cô đã biết, nói ra, cậu ta cũng từng là chủ thuê đấy.
639 Tuy Nguyễn Lâm Tịch đối mặt với Hoắc Phi Đoạt thành cái dạng này nhưng, nhưng cô ta lại tuyệt không lùi bước. Đó là bởi vì trong lòng cô ta còn có một người, một người cần cô dùng hết sức lục mới có thể cứu ra ngoài, Cô biết, có lẽ cũng không trông mong mình làm gì, điều khó khăn để đi vào trái tim người kia, nhưng cô không quan tâm, có thể vì người mình yêu làm một việc, chính là dự tính ban đầu của cô.
640 Hoắc Phi Đoạt dùng sức dưới chân, hai tay bắt lấy Nguyễn Lâm Tịch bắt về phía sau, làm Nguyễn Lâm Tịch ngã sống soài trên mặt đất. "A!" Nguyễn Lâm Tịch hét thảm một tiếng, chắc hẳn một chiêu này làm cô không có sức phản kháng.