21 Quán Team. Cuối tuần, Kha Nhi không có việc gì làm, thấy rảnh rỗi nên đến quán Team tìm Lăng Tịnh Hy tán gẫu, một phần vì Man Cảnh Ân chưa về, cô cũng không gọi điện, không hỏi hang Dì Quế tin tức của hắn.
22 Về đến Dạ Thự, Man Cảnh Ân không để ý những người xung quanh, mang vẻ mặt tối sầm đi thẳng lên lầu, lúc này đây cơn tức giận đã đến đỉnh điểm, hắn đang cố nén lại không phát tiết tại chỗ, muốn xử lý cần phải bình tĩnh mới được.
23 Những tia nắng từ bên ngoài cửa sổ chiếu vào trong phòng ngủ chính. Trên chiếc giường lớn, Man Cảnh Ân bị tía nắng chiếu vào mắt làm thức giấc, hắn nhíu chặt mày rậm, đôi mắt mơ màng chưa tỉnh ngủ hé mở, chưa nhìn rõ mọi vật xung quanh thì tay đã vô thức sờ người bên cạnh, khi chạm đến làn da mềm mại mát lạnh, lòng hắn chợt yên tâm.
24 Phòng ăn. Nhìn sắc mặt Man Cảnh Ân từ lúc bước vào bàn ăn đến giờ cứ u ám, quanh người còn tản ra sát khí dọa người, mày nhíu chặt không hề buông lỏng khiến Kha Nhi lần đầu biết lo lắng đứng ngồi không yên.
25 Màn đêm buông xuống cũng là lúc Kha Nhi phải hoàn thành yêu cầu của Man Cảnh Ân, đó là cùng hắn bơi lội nhưng Kha Nhi biết rõ Man Cảnh Ân không đơn thuần chỉ muốn bơi lội.
26 Nghĩa Trang. Vẫn nhưng bia mộ lạnh lẽo được xếp ngay ngắn thẳng hàng theo kiểu bậc thang, tuy nhiên bây giờ là ban đêm, không khí càng trở nên âm u đáng sợ.
27 Trong Phòng Ngủ Chính. Theo thường lệ, mỗi buổi sáng Tiểu Âu sẽ đến dọn dẹp phòng ngủ chính nhưng thời gian sau, Dì Quế lại đích thân làm, còn hay mang canh bổ cho Kha Nhi uống.
28 Man Cảnh Ân vừa về Dạ thự đã nghe người làm bảo Kha Nhi đang ở hoa viên. Hắn nhăn mày, xoay người vừa muốn đi gặp cô, chợt nghĩ tới nơi đó thì do dự. Hoa viên ấy là nơi mẹ hắn yêu thích, còn có loài hoa bà thích nhất, hắn đã từng rất vui vẻ cùng mẹ ở nơi đó nhưng giờ hắn không muốn vào, bởi nơi đó mang đến nổi ám ảnh hắn vĩnh viễn không thể quên, và từ đó đã đình thành cơn ác mộng khiến hắn chịu dày vò suốt hai mươi mấy năm nay.
29 Sân Bay YY. Mọi việc vẫn tiến hành theo kế hoạch đã định. Tối hôm đó, Kha Nhi cùng Man Cảnh Ân đến sân bay YY tiến hành giao dịch, vừa đến nơi đã thấy nhóm người bên Tam giác vàng đứng đợi từ khi nào.
30 Một tháng sau. Ánh dương chiều tà rọi xuống hòn đảo vô danh, xung quanh là biển nước mênh mong, sóng vỗ nhịp nhàng. Hòn đảo nhỏ cách các hòn đảo khác không xa nhưng không một ai chú ý đến, không một ai đặc chân lên, vì nó chỉ là đảo hoang.
31 Bệnh Viện. Trong gian phòng rộng lớn được bao phủ một màu trắng toát, không gian vẫn còn phản phất mùi nước khử trùng khó ngửi nhưng không khiến người khác chán ghét.
32 Mấy Ngày Sau. Như mọi khi, cứ sáng sớm là Chấn Phi đến xem tình trạng của Man Cảnh Ân nhưng hôm nay khi hắn vừa bước vào cửa đã sững sờ. Người đang lý phải nằm trên giường bị hàng đống thiết bị gắn chi chích trên người, nay lại ăn mặc nghiêm chỉnh đứng xoay mặt về phía cửa sổ, xem ra đã bình phục hoàn toàn, giờ có lẽ đợi hắn đến để bàn bạc đại sự.
33 “Man Cảnh Ân không phải do Vân Hà sinh ra. ”Kha Nhi xoay người nhìn Kiến Ngụy, vẻ mặt không thể tin. Cô biết việc quan trọng như vậy, hắn sẽ không nơi chơi, nhưng sự thật Man Cảnh Ân không phải do Vân Hà phu nhân xin ra, cô không dám tin.
34 Một năm sau. Trời đã sang đông, khí hậu ở Trung Đông tương đối khắc nghiệt, vì năm nay tuyết rơi nhiều và dày hơn những năm trước, tuy nhiên, không khí trên đường vẫn ôn ào náo nhiệt, bởi người dân nơi này đang chuẩn bị chào đón năm mới sắp đến.
35 “Jasmine … rất vui được quen biết cô. ”Tiếng nói trầm thấp không chút ấm áp, chỉ có thể hình dung bằng một từ. ‘Lạnh. ’Kha Nhi lạnh mặt, vươn bàn tay nhỏ nhắn nắm lấy bàn tay to lớn của hắn, lời nói ra cũng không ấm áp còn mang theo chút vô tình.
36 Hiện tại Kha Nhi đang ở ngôi biệt thự nằm trên đỉnh núi, xung quanh yên tịnh cách xa những náo nhiệt bên ngoài. Nơi này được thiết kế theo phong cách nhà cổ Nhật Bản, xung quanh trồng khá nhiều hoa anh đào.
37 Rốt cuộc Vương Vũ Hàn cũng ký kết chuyển nhượng cổ phần cho Kiến Ngụy, ngày hôm sau là bọn họ sẽ nhận được cổ phần chuyển từ Thụy Sĩ, tiếc rằng kế hoạch bày ra lại lệch quỹ đạo, còn tổn thương khá nghiêm trọng.
38 Hòn đảo không tên là nơi ngày trước, Kiến Ngụy cho người nổ tung nhưng chỉ để ngụy trang, căn cứ thật sự của Kiến Ngụy là nằm dưới lòng đất. Sau khi căn nhà hoang sụp đổ, Kiến Ngụy không đến biệt thự của Kha Nhi mà trở về căn cứ.
39 Dạ Thự. (Năm ngày sau. )Màn đêm buông xuống. Căn phòng có màu trắng tinh khiết mang chút ấm áp ngày nào giờ trở nên lạnh lẽo buốt giá. Trong phòng ngủ chính.
40 “Chủ nhân, người có thai hơn một tháng rồi. ”Cả căn phòng lâm vào yên tĩnh dị thường. Một lát sau …“Đứa bé … không bị ảnh hưởng gì chứ?” – Kha Nhi lạnh nhạt lên tiếng.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 15