1 Mở ĐầuCô là sát thủ bí mật hàng đầu trong giới hắc đạo, sở hữu vẻ đẹp thuần khiết như thiên thần nhưng không thích nói chuyện, vẻ mặt không cảm xúc, nở nụ cười hiếm thấy chưa chắc vì vui vẻ, đối với đàn ông xem như không khí.
2 Sáng hôm sau, Kiến Ngụy đưa Kha Nhi tới một lâu đài nằm sâu trong rừng, nơi này là một tòa lâu đài cổ kín màu ngà vôi, được xây dựng theo phong cách Châu Âu, ngoại trừ những người có máu mặt trong xã hội đen mới có thể đến đây, thì những thứ tép rêu chỉ có thể trụ ở bên ngoài.
3 Màn đêm buông xuống, mây đen kéo đến và rồi từng giọt mưa nặng trĩu rơi xuống toàn bộ thành phố lớn. Ngôi biệt thự màu vàng nhạt được bao bọc bởi hàng trúc xanh, tuy đã về đêm nhưng vẫn không mất đi vẻ đẹp thiên nhiên ban tặng.
4 “ Sau đây là tin tức buổi sáng … rạng sáng hôm nay, tại trụ sở cảnh sát nhận được một cuộc điện thoại báo tin biệt thự Hạ Lâm của thống đốc phu nhân có gài bom nhưng khi cảnh sát đến nơi thì phát hiện toàn bộ người trong biệt thự đều chết thảm, còn có phu nhân của Thống đốc Lạc Lai là Đoan Thanh cũng chết một cách bí ẩn.
5 Sáng sớm, đoàn xe của Kiến Ngụy đã đi đến ngoại thành, chạy tới một vùng sông nước khá hoang vắng, điểm giao dịch lần này là ngôi nhà kính được bao bọc bởi biển hoa anh túc, màu sắc rực rỡ lay động lòng người.
6 Màn đêm buông xuống, vì trời bắt đầu vào mưa nên nhiệt độ giảm gần âm độ, không khí ướt át cùng lạnh lẽo bao phủ màn đen tối tâm. Đoàn xe của Man Cảnh Ân chạy qua khu rừng rậm, dừng lại trước một ngôi biệt thự.
7 Dạ Thự. Phía Tây biệt thự trên lầu hai, Tiểu Âu mang khay cơm với vài món ăn nhạt nhẽo đi tới cánh cửa màu đen, cô chỉ qua loa gõ vài cái, không đợi chủ nhân bên trong đáp lại đã tiến nhanh vào trong.
8 Chiếc xe Koenigsegg Agera R phóng nhanh về phía khu rừng rậm. Vừa đến cổng chính, Man Cảnh Ân xuống xe, toàn thân phát ra hàn ý đi thẳng vào đại sảnh.
9 Đứng trước ngôi biệt thự hoang tàn đổ nát, Man Cảnh Ân nhếch môi cười lạnh lùng. Đây là lần thứ hai hắn xuất hiện ở nơi này, còn nhớ lần đầu là lúc mười tuổi, Kiến Ngụy tổ chức tiệc, hắn ta mời Man cha đến dự, cha hắn lúc đó là Lão Đại, đương nhiên không từ chối.
10 Sau ngày ấy, Man Cảnh Ân không giam lỏng Kha Nhi nữa, hắn cho cô về phòng mình nhưng cô vẫn bị xem như thú nuôi, thế nhưng Kha Nhi chẳng bận tâm, vì giờ đã có ZERO bên cạnh, cô rất vui vẻ.
11 Sau khi bàn luận vài việc với Mạch Quân Vỹ, Man Cảnh Ân cùng Kha Nhi trở về Dạ Thự thì trời cũng tối hẳn. Vừa vào đại sãnh đã thấy Hải Miên nở nụ cười quyến rũ đi tới trước mặt hai người.
12 Ngày giao dịch cũng đến. Kha Nhi một lần nữa xuất hiện trước tòa lâu đài cổ kính này nhưng với một thân phận khác … là người đàn bà của Man Cảnh Ân. Nhưng đó là suy nghĩ của người ngoài, riêng Kha Nhi suy nghĩ đơn giản, chỉ hình dung hai từ … thuộc hạ.
13 Vừa đi tới phòng Man Cảnh Ân, hai tên vệ sĩ phía ngoài đã ngăn Kha Nhi lại. Một vệ sĩ nhìn cô lạnh lùng, giọng nói không mang chút hảo cảm. “ Lão đại đang làm việc, cô đi về phòng mình đi.
14 Trong phòng Kha Nhi, bác sĩ Lưu Lịch đang gắp viên đạn ra khỏi tay cô, máu không ngừng chảy ra ướt đẩm tấm ga giường trắng tinh nhưng Kha Nhi không hề than đau một tiếng, chỉ có vẻ mặt tái nhợt đi không ít.
15 Ngoài cửa sổ, mặt trời đã lên cao, ánh nắng lấp lánh không ngừng soi rọi vào bên trong căn phòng nhỏ. Trên chiếc giường nhỏ nhắn, hai bóng dáng trần trụi ôm lấy nhau, người đàn ông từ phía sau rất tự nhiên ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn của cô gái, tướng ngủ khá xấu bởi ngay cả chân, hắn không kiêng dè gác lên chân cô gái, chứng tỏ sự chiếm hữu mãnh liệt.
16 Khách Sạn LADYNằm trong lòng Man Cảnh Ân, Kha Nhi khép hờ mi mắt nhưng vẫn quan sát Tuyết Du và Băng Du ngồi đối diện. Ba ngày trước, hai người đã bí mật gặp cô, bàn bạc về chuyện muốn gặp Man Cảnh Ân giao dịch, vì hiện tại có một lô hàng khá quan trọng, bọn họ sẽ vận chuyển đến Trung Đông, mà vị trí cần đi qua lại là con đường do Man Cảnh Ân nắm giữ.
17 Một tuần sau. Trong căn phòng bí mật, xung quanh chỉ có bốn vách tường màu đen âm u, nhưng những vật dụng bên trong không quá đơn sơ, một chiếc giường nhỏ đặc sát tường, chính giữ phòng là một cái bàn lớn và trên trần nhà chỉ có một cái đèn.
18 Cục Cảnh Sát. Trong phòng làm việc, Vanessa dựa vào ghế, mắt sâu lắng nhìn tập hồ sơ trước mặt, mà đối diện là cậu cảnh sát trẻ lần trước, mặt mày khẩn trương nhìn cô.
19 Căn phòng Vanessa ở, nó nằm trong khu chung cư dành cho nhân viên công chức, còn là loại dành cho công chức đặc biệt. Kha Nhi ngồi trên chiếc ghế màu trắng ngà, mặc cho Vanessa xử lí vết thương, mắt đánh giá xung quanh căn phòng.
20 Thời gian trôi khá nhanh, Kha Nhi ở Dạ Thự cũng được một năm. Xong, mọi việc vẫn diễn ra trôi chảy. Ngoại trừ bốn việc làm cô có chút phiền muộn. Thứ nhất là hung thủ giết Kiến Ngụy quả thật là Brain, hiện tại thế lực của hắn khá mạnh, cô không chạm vào được, chỉ có thể nhẫn nại chờ đợi.