61 Diệu Diệu ngủ một mạch đến 11 giờ trưa hôm sau mới tỉnh, vừa mở mắt đã thấy toàn thân mềm nhũn. “Aii…” Cô vươn vai ngồi dậy, cả cơ thể như muốn tan ra.
62 Nhưng ngược lại, Bạch Lập Nhân lại nói: “Diệu Diệu, có rảnh thì đi gặp bác sĩ tâm lí đi. ”Hả. Diệu Diệu ngẩn cả người. “Cảm giác bản thân bị quỷ nhập cũng là một biểu hiện của bệnh thần kinh đó.
63 Một người phụ nữ mang đôi giày màu bạc cao ít nhất 8cm bước vào, quần áo trễ ngực, vừa tao nhã gợi cảm, vừa khéo léo khoe cơ thể đầy đặn, cổ áo khoét sâu đến mức có thể nhìn thấy rãnh ngực rõ mồn một.
64 Hai người không ai nói tiếng nào, yên lặng dùng cơm. Cạnh bàn bọn họ đang ngồi. Vừa vặn thuê cùng một phòng, phục vụ vừa mở cửa đã nghe thấy tiếng quát: “Này, sao động tác chậm chạp như vậy?!”“Mẹ nó.
65 Tài chính Đằng Long cũng khí phách như tên của chính nó. Tập đoàn này trụ tại Ôn Châu tấc đất như tấc vàng, phải nói có thể bám trụ bền vững tại khu trung tâm thành phố như thế này quả thật rất tuyệt vời.
66 Từ sau khi Diệu Diệu rời công tác, Bạch Lập Nhân làm việc đến sứt đầu mẻ trán. Chỉ trong một thời gian ngắn, anh đã sa thải tổng cộng sáu thư kí, người làm việc lâu nhất cũng chỉ có hai ngày.
67 “Bạch Lập Nhân, anh cũng vừa mới về à?” Đã lâu ngày không thấy anh, Diệu Diệu bày ra vẻ mặt nịnh bợ. Một câu cũng đủ khiến Bạch Lập Nhân nội thương.
68 Vị trí cô đang nằm, cực kì ái muội. “Con tôm nhỏ” an phận gối đầu lên đùi Bạch Lập Nhân, khuôn mặt hồng hồng cực kỳ xinh đẹp, nhưng cái khiến anh chú ý nhất là đôi môi đỏ mọng của cô chỉ cách khóa quần anh có 5cm.
69 Chỉ mới nhận việc một ngày mà biểu hiện của Đỗ San San đã gần như xuất sắc. ) I- b r. F9 m: h( U% R@Copyright of Kite (Do not Copy, pls!!)/ Y; , r7 |0 A! p5 ~@Copyright of Kite (Do not Copy, pls!!)Vài năm nay, tuy ở nước ngoài nhưng Đỗ San San vẫn vô cùng chú ý đến sự trưởng thành của “Động Lực”, cho nên sau khi tiếp nhận chức vụ, so với người khác càng thêm thuận buồm xuôi gió.
70 Anh có ý gì? Sao bỗng dưng lại muốn tặng hoa?Này này, cô đâu có nằm viện, cũng không kết hôn, tại sao lại đi tặng hoa bách hợp thế này?Hoa này cảnh này, nhìn kiểu gì cũng thấy không được tự nhiên.
71 Trong toilet của công ty tài chính Đằng Long, mấy chị mấy cô lặng lẽ tán gẫu vài câu. “Nghe nói chiều nay chủ tịch muốn đến dự hội nghị. ”“Chiều nay không phải hội nghị về doanh thu sao? Ông ta nghe hiểu chắc?”Giọng nói mang vẻ châm chọc.
72 “Tìm tôi có chuyện gì?” Tiết Khiêm Quân ngồi đối diện Đỗ San San, giơ tay nhìn đồng hồ. Bây giờ là 12 giờ trưa. Thật là có ý tứ, rõ ràng hai người lúc nào cũng đối địch, vờ như không quen nhau, vậy mà hôm nay đối phương lại chủ động gọi điện quấy rầy anh, hơn nữa còn mời anh đi ăn cơm trưa.
73 Khi hoàng hôn, Tiết Khiêm Quân cuối cùng cũng chạy xe đến nơi. “Xuống thôi. ” Anh vừa nói vừa chìa tay vào chỗ ghế phụ. Đây là lần đầu tiên anh chủ động.
74 Tại sao giờ này vẫn chưa về?Bạch Lập Nhân không thể nhớ đây là lần thứ mấy trong tối nay, mình gọi điện vào dãy số như in trong đầu, quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn.
75 Tình yêu cho dù có ngọt ngào đến mức nào thì sự thật vẫn mang theo nhiều phiền não, giống như, người trong gương là ảnh ảo không có linh hồn, còn người bên ngoài là thực thể có tư tưởng, biết suy nghĩ.
76 Mẹ Bạch vội vàng chạy đến, hốt hoảng hỏi: “Diệu Diệu, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”Toàn bộ đồ đạc trong nhà đã được đóng gói cẩn thận, những gì cần lưu lại đều ở chỗ cũ, còn những gì cần mang đi đều đã được sắp xếp đâu vào đó trong va li của Diệu Diệu.
77 Bạch Lập Nhân đưa văn kiện đã xem qua cho Đỗ San San, nhưng đối phương vẫn bất động, chỉ nhìn anh cười khanh khách. “Còn có việc?” Anh hỏi giọng kỳ quái.
78 Gió đêm theo cửa sổ tràn vào. Diệu Diệu ôm đầu gối không nhúc nhích, cứ như vậy duy trì tư thế này vài giờ đồng hồ. Trước mặt cô là tấm thiếp mời đỏ rực, rõ ràng đỏ đến rực rỡ, nhưng lại tồn tại một cơn gió lạnh dần khuếch tán đến tứ chi.
79 Dù sao, theo như hiểu biết của cô về Bạch Lập Nhân, hôm đó cô biến quan hệ của hai người họ trở nên căng thẳng như vậy mà hôm nay anh vẫn tham gia, quả thực là “kỳ tích”.
80 Diệu Diệu vừa kéo “Ninh Ninh” ra ngoài, vừa lẩm bẩm:“Làm ơn đi, mày không thấy mất mặt sao? Tao biết mày khó chịu, nhưng mà cũng không thể cả đêm không thèm nghe khuyên bảo, cứ tiếp tục uống rượu như vậy được! Chẳng lẽ mày không cần đứa nhỏ này nữa sao?” Tuy Diệu Diệu chưa từng mang thai, nhưng tình cảm cô dành cho những sinh mệnh nhỏ bé này rất lớn, có lẽ điều này liên quan đến A Vu.