121 Là cô chủ động hẹn Tiết Khiêm Quân đúng lúc Bạch Lập Nhân có hẹn. “Anh không ngờ với sức khỏe như vậy mà em còn đi làm được. ” Vừa gặp mặt, ánh mắt Tiết Khiêm Quân đã lộ rõ vẻ trách cứ.
122 Diệu Diệu ở sau lưng Bạch Lập Nhân, không biết đang nói chuyện điện thoại với ai mà cứ do do dự dự mãi: "Anh để tôi suy nghĩ một chút. . . Mấy ngày nữa tôi sẽ cho anh một câu trả lời thuyết phục.
123 Diệu Diệu cảm thấy mình suýt chút nữa đã bị anh giết chết. Nếu có người hỏi cô xem cảm giác của đêm đầu tiên là gì, lời duy nhất cô thốt ra khỏi miệng chỉ có một từ.
124 Quá đáng, quá đáng, quá đáng! Đúng là hiếp người quá đáng!Bạch Lập Nhân tuyệt đối có bản lĩnh khiến người ta tức chết mà!Bị anh nghi ngờ như vậy, Diệu Diệu vừa đau lòng vừa tức giận, là bởi vì cô chủ động theo đuổi anh, là bởi vì đêm nay cô chủ động câu dẫn anh, nên anh mới nghĩ cô sinh hoạt bừa bãi như vậy à?Bởi vì cô quen nhiều bạn trai nên chẳng khác nào con heo bị ngâm nước sao? Đây là loại thành kiến gì chứ!Hơn nữa, anh còn dám nhắc đến chuyện năm đó ở hoa viên trường học! Rốt cuộc anh nghĩ cô dâm đãng đến mức nào?Tức chết cô rồi!Diệu Diệu đẩy Bạch Lập Nhân ra, nổi giận đùng đùng bước ra khỏi bệnh viện, khiến vị bác sĩ nam kia không khỏi liếc mắt nhìn cô một cái.
125 “Đừng! Bạn trai, đừng. . . Em không được, thật sự không được. . . ”Diệu Diệu cầu xin. Nhưng Bạch Lập Nhân lại dùng sức bác bỏ lời cầu xin của cô, càng tiến vào sâu hơn, dẫn dắt cô đến mảnh đất vui sướng cực hạn.
126 Bạch Lập Nhân từng nói qua, đứa nhỏ vừa bẩn vừa thối, khiến người ta khó có thể chịu được!Anh trừng, lại trừng, cố sống cố chết trừng, hận không thể trừng cho đống của báu màu vàng trước mặt biến mất.