1 Đây là thành phố phồn hoa nhất Hoa Hạ. Thẩm An đứng ngơ ngác ở đầu đường, nhìn dòng xe như dòng nước chảy ồn ào náo động, cảnh trước mắt giống như đã từng nhìn thấy, lại đã nhiều năm không thấy được! Hắn… Trở lại… “Ê! Thẩm An, nhóc phát ngốc cái gì đó!” Thình lình một bàn tay chụp vai hắn, làm Thẩm An lấy lại tinh thần.
2 Cúp điện thoại, Thẩm An đóng vở, xoay người ngã xuống giường. Cầm lấy ảnh gia đình trên bàn, Thẩm An ngẩn người nhìn chằm chằm ảnh gia đình. Trong ảnh gia đình, ba hắn Thẩm Đại Bình, mẹ hắn Từ Phương, đứng ở phía sau ba hắn tươi cười ôn hòa là Anh hai Thẩm Duệ, bên cạnh Anh hai Thẩm Duệ là chị cha Thẩm Uyên tươi cười sáng lạn, còn có chính mình vẻ mặt bình tĩnh.
3 Thẩm An chậm rãi lấy lại tinh thần, đờ đẫn lên tiếng, xoay người đi đến phòng ngủ của mình, lấy quần áo, nghĩ nghĩ, xoay người nhìn về phía Thẩm Duệ mỉm cười nhu hòa đi theo sau hắn.
4 Thẩm An ngơ ngác nhìn Thẩm Duệ, thì ra Anh hai đã sớm giải ngũ? Còn mở công ty ngay tại thành phố này? Như vậy, kiếp trước, trước mạt thế, Anh hai vẫn luôn ở tại thành phố này cùng mình? Như vậy, có khả năng hay không, sau khi mạt thế bùng nổ Anh hai lại đi tìm mình? Bộ dạng Thẩm An ngơ ngác làm Thẩm Duệ không khỏi buồn cười, đưa tay xoa xoa tóc Thẩm An, hỏi, “Làm sao vậy? An An rất kinh ngạc?” Thẩm An ngoan ngoãn gật đầu.
5 Chu Vũ gật đầu với Thẩm Duệ, liền xoay người lôi Dương Sở Thuần đi. Thẩm An nhìn bộ dáng Dương Sở Thuần đối với Chu Vũ tựa hồ cũng thực câu nệ, trong lòng nghĩ, quả nhiên khí phách giáo viên chủ nhiệm rất cường đại a.
6 Khi Thẩm An còn trong văn phòng lầu ba rối rắm đối với ảnh chụp của mình, Thẩm Duệ trong phòng hội nghị lầu hai bố trí từng cái nhiệm vụ. Bộ hậu cần Ngũ Lang, Tống Húc Dương và Lưu Khiết nhìn chằm chằm Thẩm Duệ không biết nói gì, lượng dược phẩm cùng các vật phẩm cấp cứu lớn như vậy, còn cả thiết bị? Thẩm lão đại tính toán xâm lấn thị trường dược phẩm Hoa Hạ sao? Bộ duy tu Từ Trường Thiên cùng với phu nhân nhà mình Bạch Cảnh Khanh, một bên đánh máy, nhíu mày hỏi, “Bốn chiếc Hummer trang bị vũ khí chiến đấu, ba chiếc xe việt dã tăng thêm khoang đựng hàng lớn?” Cái gì gọi là xe việt dã tăng thêm khoang đựng hàng lớn? Hummer trang bị vũ khí chiến đấu? Cái loại đồ vật này là có thể tùy tùy tiện tiện làm sao? Thẩm Duệ cười tủm tỉm gật đầu, nhìn ra nghi vấn của Từ Trường Thiên, hảo tâm giải đáp, “Vật liệu để trang bị cho Hummer, tôi đã giao lão Chu cùng Tiểu Dương đi đặt mua.
7 “Người này chết vào năm Quý Tỵ, tháng Giáp Dần, ngày Bính Ngọ, giờ Hợi, trước khi chết sinh ra ý nguyện cường đại, mở ra tử phủ, tâm nguyện của hắn là được trở về trước khi thiên kiếp bùng nổ, đoàn tụ cùng ngươi, cùng gia nhân đoàn viên, ta cảm kích ân hắn mở ra tử phủ, đem hắn mang về.
8 Lưu Khiết đang muốn đi vào tòa nhà tiếp tục làm việc, khóe mắt liền thoáng nhìn thấy thân ảnh Thẩm An đi tới sân huấn luyện, Lưu Khiết đẩy kính mắt trên mũi, ánh mắt chợt lóe, xoay người, đi theo.
9 “An An, bữa sáng em ăn cháo đi, bánh quẩy là Hứa bá bá tự mình làm, đúng rồi, Hứa bá bá chính là cha của Chu Vũ, bất quá, không là cha ruột, Hứa bá bá và cha ruột của Chu Vũ là chiến hữu, cha của Chu Vũ hy sinh trong nhiệm vụ, Hứa bá bá liền đem Chu Vũ về nhà nuôi.
10 Thẩm An chỉ quét nhìn một vòng, ngược lại trong lòng thật bình tĩnh, ngạch, phải nói còn có một chút hưng phấn, nghĩ có thể tham gia khảo hạch do ca ca chủ trì, hắn cũng rất hưng phấn, như vậy đối với việc đề cao thực lực của hắn khẳng định sẽ có trợ giúp rất lớn! “An An, ca mang em đi dạo.
11 Khi Thẩm An bị ca của hắn Thẩm Duệ đang muốn đi dắt ra khỏi nhà xưởng nghiên cứu thiết kế đặc biệt này, phía trước liền có một nữ nhân mặc áo khoác dài màu trắng đang hướng tới, nữ nhân này còn vừa chạy vừa hét lên, “ Em trai lão đại ở nơi nào? Em trai lão đại ở nơi nào?!” Thẩm An nhìn chằm chằm nữ nhân trước mắt vội vàng hướng lại đây, vẻ mặt không còn gì để nói, em trai lão đại? Hắn rất nổi tiếng sao? “Xin chào, ta chính là em trai lão đại —— Thẩm An!” Thẩm An cắn răng, nhấn thật mạnh hai chữ em trai! Thẩm Duệ đứng bên cạnh nhìn, ánh mắt lóe lóe, khéo léo kéo Thẩm An qua, chỉ vào nữ nhân mặc áo khoác dài màu trắng, ánh mắt tỏa sáng khuôn mặt xinh đẹp trước mắt, cười ôn hòa nói, “Ngải Hiểu Trân, nghiên cứu viên, thủ hạ giỏi nhất của Bạch Cảnh Khanh.
12 Mười ngày sau. Thẩm An chật vật đứng lên từ võ đài quyền anh, lau vết máu bên miệng, nhìn nam nhân đứng ở trước mắt hắn—— ca ca của hắn Thẩm Duệ. Mà lúc này, một đám nam nhân mặc đồng phục xanh lục vây quanh dưới đài.
13 Ra khỏi không gian, Thẩm Duệ liền đi xuống lầu xử lý công việc. Thẩm An lấy di động ra xem, có người gọi tới, mở ra thì thấy là tỷ tỷ ở trấn nhỏ gọi tới.
14 “Tiểu Duệ, con có biện pháp gì?” mẹ Thẩm lên tiếng truy vấn, việc này chính là phiền toái lớn, các con không giấu diếm chuyện không gian làm cho nàng thật cao hứng, nhưng nếu bởi vậy mà mang đến phiền toái cho các con, nàng thà rằng cái gì cũng không biết! “dạ, mẹ, nơi này có ba viên thuốc, có thể bảo hộ mọi người không bị khống chế và ám toán.
15 Thẩm Uyển vội cười đáp, “Cám ơn Lưu ca, em qua đó liền. ” Lưu Khiết lại mỉm cười nhìn về phía mẹ Thẩm, “Thẩm bá mẫu, ngài và Thẩm bá bá xin theo con đi nhà ăn bên kia, Hứa bá bá đã chờ ở nơi đó.
16 Trong căn cứ đều là người nhạy bén, thái độ Thẩm Duệ đối với Thẩm An đặc biệt —— sủng nịnh biến thái, ai mà không nhìn ra? Người trong căn cứ cũng biết, không thể đắc tội Thẩm An, mà tính tình Thẩm An lại rất tốt, người cũng đơn thuần, thường ngày cùng người trong căn cứ huấn luyện, cũng không kêu khổ.
17 Thẩm Duệ nhếch môi, giương lên nụ cười ôn hòa nhưng lại đạm mạc, “Không hề gì, cho dù Tống Húc Dương phản bội cũng không có vấn đề gì. Ngô Thiên Hà không cần lo đến, tôi ngược lại rất hứng thú, Tống Húc Dương có thể phản bội hay không?” Lưu Khiết rũ mắt, khẽ gật đầu, “Tôi hiểu được.
18 Thẩm An từ trong giấc ngủ bừng tỉnh! Ngay lúc Thẩm An đột nhiên từ trên giường bật dậy, Thẩm Duệ cũng đột nhiên mở ra đôi mắt lạnh như băng! Khí tức không đúng!! Khí tức trong không khí không thích hợp! Thẩm An đột nhiên xốc chăn muốn lao ra ngoài, bị Thẩm Duệ kéo lại ngồi ở trên giường! “Ca!” Thẩm An vội vàng quay đầu nhìn về phía Thẩm Duệ đang gắt gao giữ chặt cổ tay hắn, “Chúng ta phải đi ra ngoài! Ba mẹ, còn có tỷ tỷ…” Thẩm Duệ vẻ mặt ngưng trọng nghiêm túc trấn an, “An An đừng hoảng hốt! Hiện tại chúng ta phải cố gắng giữ tỉnh táo! Biết không?” Vừa nói vừa rất nhanh lấy qua một bộ quần áo đưa cho Thẩm An.
19 Khi Lưu Khiết đi lên tầng thứ nhất, rút mã tấu ra, cha Thẩm cũng rút chủy thủ (dao găm) ra, chậm rãi đi vào. Lưu Khiết ấn một cái nút bên cạnh thang bộ đầu dãy phòng, cửa gỗ của một gian phòng liền chậm rãi mở ra, lộ ra cửa thủy tinh bên trong.
20 Thẩm Duệ đưa tay, tiếp nhận một chén mì mẹ Thẩm đưa tới, liền vùi đầu ăn. Bên kia Dương Sở Thuần bắt đầu vừa thì thào tự nói vừa xoay vòng vòng, “Ai nha, loại dị năng gì tốt đây? Nước? Lửa? Điện? …” Thẩm An nghe, đen mặt, tên ngốc Dương Sở Thuần này cho rằng dị năng là thứ ngươi muốn cái gì sẽ có cái đó? Chu Vũ đại khái cũng nghe không nổi nữa, một bàn tay chụp đầu Dương Sở Thuần, lạnh lùng nói, “Ăn cơm!!” Dương Sở Thuần ủy khuất bưng đầu, vừa nói thầm, vừa ngồi xuống cạnh Chu Vũ, “Chu đội anh cũng có dị năng, tôi còn không…” “Cậu nghĩ dị năng là rau cải trắng sao! Muốn mua có thể mua?” Bạch Cảnh Khanh cười nhạo một tiếng, một tay bưng bát, một tay gắp mì sợi.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 100