Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 93
Chương mới nhất: Chương 93
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Thể loại: Mạt thế – Huynh đệ niên thượng – Ôn nhu phúc hắc công – Tùy thân không gian – Dị năng – 1×1 – HEEdit: Miêu TinhThẩm An, một nhân vật nhỏ bé bình thường,Một tháng sau khi mạt thế bùng nổ bị người đẩy về phía đàn tang thi.

Danh sách chương Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tiểu Nhân Vật


Chương 61: Nguy Cơ (2)

61 Thẩm An khẽ gật đầu, đang muốn đi vào giấc ngủ, đột nhiên chợt nghe bên ngoài có tiếng nói chuyện, Thẩm An quay đầu nhìn Thẩm Duệ, trong lòng nghi hoặc, lúc này còn có ai không có ngủ? Thẩm Duệ nhíu mày, vỗ vỗ lưng Thẩm An, ý bảo Thẩm An tiếp tục ngủ, bản thân hắn lại đứng dậy.


Loading...

Chương 62: Nguyền Rủa (1)

62 Tống Tiêu Tiêu cười rất nhẹ, nhưng lại lộ ra một loại điên cuồng, “Vì cái gì? Này thật là một vấn đề hay a. Vì cái gì đâu? Bởi vì các ngươi! Đều là lỗi của các ngươi! Nếu lúc trước các ngươi không đuổi chúng ta đi, làm sao ta cùng Anh hai gặp những chuyện như vậy!?” Thẩm Uyển trừng mắt, khó có thể tin nhìn Tống Tiêu Tiêu, nữ nhân này đổi trắng thay đen cũng quá lợi hại đi?! Rõ ràng lúc trước là chính bọn hắn không tuân thủ quy tắc căn cứ, tự lựa chọn rời đi! Hơn nữa vì cam đoan an toàn của bọn hắn, Anh hai còn đem bọn hắn đưa đến bên Ngô Thiên Hà, vậy mà hiện tại lại nói là bọn họ sai?! “Nếu không tại các ngươi… Những người đó lại tại sao có thể đối xử với ta và Anh hai như vậy! Đều là lỗi của các ngươi! Tất cả đều là lỗi của các ngươi!!” Tống Tiêu Tiêu thì thào tự nói, vẻ mặt đã lộ ra điên cuồng và mờ mịt, phía sau Tống Tiêu Tiêu, Tống Húc Dương nhìn Tống Tiêu Tiêu, trong ánh mắt toát ra thống khổ, mà thời điểm Tống Húc Dương nhìn về phía Thẩm Uyển, Thẩm Uyển không khỏi cố hết sức xê dịch về phía sau, Tống Húc Dương cũng điên rồi sao?! —— ánh mắt cừu hận lại hỗn loạn phức tạp áy náy là xảy ra chuyện gì?! Em gái nó!!! Nàng sao lại vừa nghe Tống Húc Dương nói Cao Phỉ đã xảy ra chuyện liền không kịp suy nghĩ chạy ra chứ?! Lúc đó chỉ số thông minh của nàng rốt cuộc là giảm xuống bao nhiêu a a!! “Cho nên… Bây giờ, ngươi đi chết đi!” Đột nhiên, ánh mắt Tống Tiêu Tiêu xuất ra sát ý, ngay lúc thanh âm của Tống Tiêu Tiêu rơi xuống, Tống Húc Dương liền đưa tay, ngón tay bắn ra —— Thẩm Uyển nhìn ngón tay Tống Húc Dương bắn ra, trong lòng run rẩy, chẳng lẽ, hôm nay chính là kết thúc của nàng sao? Mà ngay khi Thẩm Uyển không cam lòng trừng mắt, đột nhiên, một người lao ra! Thẩm Uyển ngẩn ngơ, nhưng khi thấy rõ người lao ra che trước mặt nàng, Thẩm Uyển sững sờ.


Chương 63: Nguyền Rủa (2)

63 Khi Chu Vũ và Từ Trường Thiên tới nơi, cũng chỉ nhìn thấy thi thể Tống Húc Dương và Tống Tiêu Tiêu, Chu Vũ ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm dấu chân còn chưa bị xóa bỏ trên mặt đất, Từ Trường Thiên cùng những người khác thì nhìn chung quanh một vòng, làm sao có thể? Bọn họ sau khi phát hiện nơi này có người, liền cấp tốc đuổi tới, nhưng người cũng đã không thấy! Giống như ma quỷ dị biến mất.


Chương 64: Nghĩ Lại

64 Mấy người Chu Vũ cùng Dương Sở Thuần, Từ Trường Thiên trở về mới nghe cha Thẩm nói, Thẩm Duệ đã tiến vào kỳ bế quan. Vừa nghe hai chữ bế quan, sắc mặt Chu Vũ cùng Từ Trường Thiên đều hơi hơi trầm xuống.


Chương 65: Nguyện Vọng Của Một Tên Ngốc

65 Lần này Tiểu Uyển sai là không nên, nhưng cũng may mắn, vì lần giáo huấn này mà tỉnh ngộ, vẫn tốt hơn quá càng lún càng sâu, tương lai càng phạm sai lầm lớn hơn! Cho nên cha Thẩm vẫn duy trì trầm mặc, đợi Thẩm Uyển nói xong, cha Thẩm mới chậm rãi lên tiếng, lời nói sâu sắc, “Tiểu Uyển, con phải nhớ kỹ, đây là mạt thế.


Chương 66: Đánh Chuột – Khúc Dạo Đầu

66 Rốt cuộc người nào đó nghe không nổi nữa!!! Cái gì gọi là cùng Ngải Hiểu Sơ sống tiếp?! Dương Sở Thuần ngốc nghếch này là muốn chết sao?! Thẩm An nhìn người nào đó từ từ đi tới —— Chu Vũ.


Chương 67: Thẩm Đại Nhân Đánh Chuột

67 Thẩm An nhìn chằm chằm con vật to bằng con mèo trước mắt —— tròng mắt đỏ, răng nanh thật dài, gặm tảng đá tạo ra tiếng vang làm người ta nổi da gà, còn có cái bụng trong suốt có thể nhìn thấy rõ ràng con sâu (giun??) bên trong —— nôn! —— đây thật sự là con chuột sao?! Đại gia mày!! Biến thành như vậy đừng đi ra ngoài dọa người được không! Thẩm An thiếu chút nữa muốn nôn! Thẩm An không nôn, hai người hậu cần đi theo phía sau lại không thể chịu đựng được ghé vào một bên ọc ọc nôn ra.


Chương 68: Thẩm Đại Nhân Trở Về (1)

68 Vì thế đoàn người bắt đầu đi ra ngoài kết giới, chuẩn bị thưởng thức Thẩm đại nhân xuất quan thể hiện! Thẩm đại nhân dắt tay Thẩm An, dẫn đầu đi ra khỏi kết giới, sau đó, ngay khi đàn chuột dữ tợn lao thẳng tới bọn họ, theo Dương Sở Thuần phỏng đoán đều là những con chuột đáng thương vài ngày chưa ăn cơm, khi sắp bổ nhào vào trước mặt Thẩm đại nhân, Thẩm đại nhân nhẹ tay vung lên trên không trung.


Chương 69: Đại Tuyết Đóng Băng Kì (1)

69 Thẩm Duệ trả lời xong, liền dắt Thẩm An ra khỏi sơn động. Lúc này bên ngoài sơn động vẫn còn kết giới, nhưng đối với Thẩm Duệ và Thẩm An mà nói, kết giới vốn là do hai người bọn họ thiết lập, bởi vậy, xuyên qua kết giới như vào chỗ không người.


Chương 70: Đại Tuyết Đóng Băng Kì (2)

70 Sau khi ngồi xuống, Lưu Khiết liền bưng chén đĩa lên, nhìn người nào đó vẫn luôn nhiệt tình theo dõi hắn. Lưu Khiết không động thanh sắc, gắp miếng thịt đưa tới bên miệng người nào đó, người nào đó chậm rãi hé miệng, sau đó cắn thịt, nhai nuốt, nhưng trong lúc nhai nuốt ánh mắt vẫn lóe sáng nhìn chằm chằm Lưu Khiết.


Chương 71

71 Nam nhân trung niên nghĩ nghĩ, châm chước thấp giọng nói, “Tướng quân, hay là tôi dẫn người mang thiếu tướng về?” Lão già lắc đầu, “Thiên Hà tính tình bướng bỉnh, ngươi không thể ứng phó.


Chương 72

72 Trong lòng Thẩm An giật mình, trên mặt liền ngẩn ngơ, nhưng thật nhanh tỉnh táo lại, bước nhanh đến, vội vàng lo lắng hỏi, “Anh, ánh mắt của anh làm sao vậy?” Thẩm Duệ vừa nghe, cho rằng hai mắt của mình đột nhiên biến thành màu đỏ quỷ dị, vội nhắm mắt giấu đi.


Chương 73

73 Chu Vũ mở di động trong tay, Thẩm Duệ kéo màn hình tinh thể lỏng trên trần xe xuống, sau khi di động kết nối với màn hình, mọi người liền thấy được ảnh chụp trắng xoá liên tiếp.


Chương 74

74 Hai con chim nhỏ ăn uống no đủ, rúc ở băng ghế sau, rỉa lông cho nhau, líu ríu nói: “Bà xã, ăn ngon không?” “Ngon! Ông xã, người này không tồi, về sau chúng ta liền đi theo hắn hỗn đi.


Chương 75

75 “Hiện giờ chúng ta thông qua radio và vệ tinh đại khái có thể xác định nơi nhân loại đang cư trú, cũng chính là vài căn cứ Hy Vọng do chính phủ cùng quân đội quản lý chủ trì.


Chương 76

76 Thẩm Duệ phân phó nhiệm vụ, “Sắp tới gần căn cứ, đoàn đội nghỉ ngơi và hồi phục, chú ý tính bí mật! Trước khi tổ tình báo trở về, không được tùy ý đi lại.


Chương 77

77 Thẩm Duệ sau khi nhận được thông tin từ Từ Trường Thiên liền trầm giọng ra mệnh lệnh, “Tất cả nghe rõ, phụ cận có khả năng rất lớn có kẻ giám thị, đề cao cảnh giác, giữ vững tinh thần!” “Rõ!” Thời điểm Từ Trường Thiên thông tin tới, Thẩm An ngay tại bên cạnh dĩ nhiên nghe được rõ ràng, trong lòng Thẩm An trầm xuống, nghĩ, nếu bọn sâu này thật là nhân tạo, vậy… người làm ra mấy thứ này rốt cuộc có ý đồ gì?! Thẩm An nắm chặt mã tấu trong tay, mà lúc này, lũ sâu đã đến gần rồi! Cách bọn họ chỉ còn năm mươi mét! “Giết!!” Thẩm Duệ lạnh giọng lên tiếng.


Chương 78: Cầu Cứu (1)

78 Tên vạm vỡ vẫn khinh thường như cũ, thậm chí lộ ra biểu tình miệt thị nhìn Thẩm Duệ. Dương Sở Thuần cùng Ngải Hiểu Sơ đứng bên cạnh đều nổi giận, tiến lên định động thủ đánh người, nhưng Thẩm Duệ đưa tay ngăn cản.


Chương 79: Cầu Cứu (2)

79 Thẩm An nghe hai con chim nói, lập tức muốn đi nói cho Anh hai biết, nhưng Thẩm An còn chưa chạy tới hummer đã thấy cửa xe mở ra, Bạch Cảnh Khanh sắc mặt khó coi điều khiển xe lăn đi ra, theo sát sau đó là Từ Trường Thiên.


Chương 80: Cứu Người (1)

80 Lúc này Thẩm An mới nhẹ nhàng thở ra, nhìn sang Dương Sở Thuần bên cạnh, hỏi, “Còn anh thì sao, Tiểu Dương Tử?” Dương Sở Thuần gãi gãi đầu, cười hắc hắc, “Anh Cảnh Khanh phải đi về, đương nhiên tôi cũng muốn đi theo trở về nha.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Vũ Động Bách Liên Đình

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12


Vườn Trường Bạo Quân

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 14


Thánh Viện

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 100



Cho Anh Được Yêu Em

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 39


Song Tuyệt Hệ Liệt - Nhập Môn

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10


Thanh Ngọc Án

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 61



Không Sao, Anh Nuôi Em

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 6