21 Năm người chạy về phía khu dành cho gia đình quân nhân, dọc đường gặp không ít xe gặp nạn, vài ngã tư đều bị chắn, căn bản không qua được.
Biểu tình nam nhân trầm ổn, mỗi khi gặp phải đường bị chặn thì lập tức quay đầu, đi theo đường vòng.
22 Mấy người tránh dưới gầm xe, mắt nhìn thẳng về phía tòa nhà bị đàn tang thi vây quanh, không biết bên trong có gì làm bọn chúng hứng thú như vậy.
“Bên trong có người, hình như đang gặp rắc rối.
23 Ngay lúc Hạ Cẩn kiễng chân chuẩn bị nhảy xuống, một đạo thanh âm thanh thúy của thiếu niên đứng cách đó không xa vang lên: “Bên này !”
Nghe con mồi phát ra thanh âm, bầy tang thi đói khát cứng ngắc quay đầu, còn chưa kịp gầm hai tiếng làm đối phương kinh sợ, một hòn đá đã nhanh như chớp bay tới, hai tiếng ‘phốc phốc’ liên tiếp vang lên, sạch sẽ lưu loát đánh nát đầu chúng nó.
24 “Hạ đại ca, tiếp theo mọi người tính làm gì ? Khi nào thì rời khỏi đây ?” Đợi thần sắc mỏi mệt của Hạ Cẩn khôi phục lại bình thường, Cung Lê Hân có hơi đứng ngồi không yên, đi tới cạnh hắn ôm đầu gối ngồi xuống, nghiêng đầu, trong lòng đầy chờ mong hỏi.
25 Nhìn xuyên qua cánh cửa sắt cách hàng rào vài bước có thể thấy bầy tang thi ngoài bờ tường đã tản đi, tập tễnh bước ở ngã tư đường và dòng xe cộ kéo dài.
26 Nhật thực xảy ra khoảng 9 giờ sáng, mọi người chạy trốn tới đây đã sớm tinh bì lực tẫn, đều tuỳ ý nằm ngồi trên mặt đất hoặc dựa lưng vào tường nghỉ ngơi.
27 Lúc Hạ Cẩn và Cung Lê Hân ăn xong miếng bánh ngọt, mấy người Ngô Minh cũng vừa lúc chạy tới, mang theo túi thức ăn đẩy cửa bước vào. Thấy đống thi thể chồng chất, tất cả đều giật mình, vẻ mặt lo âu lập tức liền thả lỏng.
28 Ba người Ngô Minh canh đến đúng 12 giờ đêm, Hạ Cẩn tỉnh lại không sai một giây. Hắn vừa đứng dậy, Cung Lê Hân cũng mở to mắt, mâu sắc trong trẻo, không có nửa điểm mơ hồ hay mơ màng khi vừa thức dậy.
29 Hạ Cẩn nheo mắt, ánh mắt lợi hại đảo qua người tên lang thang, âm thanh trầm thấp vang lên, “Ngươi quen thuộc con đường ống dẫn ngầm tới trình độ nào? Nên biết, sau khi xuống đó, nếu ngươi nói không nhớ được, quay về sẽ càng thêm khó khăn, có khả năng sẽ làm tất cả chúng ta càng thêm nguy hiểm.
30 Trong quân khu đại viện, tay Cung Hương Di gắt gao nắm khẩu Desert Eagle[1], thần sắc túc mục ngồi chờ trên sô pha. Đời trước, cô là cùng với Cung Lê Hân trốn dưới gầm xe hơi đợi hơn mười ngày, cuối cùng Cung phụ tìm được bọn họ, cô tin tưởng, đời này, Cung phụ đã sớm có chuẩn bị sẽ đến cứu viện ở đây đầu tiên.
31 Lâm Văn Bác và Tống Hạo Nhiên một chút cũng không dám chậm trễ, lên trực thăng lập tức bay đi.
“Ngày 4 tháng 6 là ngày trường trung học thuộc đại học A thi cuối kỳ, Lê Hân có thể là đi dự thi.
32 Khi Lâm Văn Bác và Tống Hạo Nhiên tìm kiếm trên mặt đất, đoàn người Cung Lê Hân sớm do tên lang thang dẫn dắt đã ở trong ống dẫn, hướng quân khu đại viện xuất phát.
33 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Đi đến Cung gia, thấy cửa chính mở toang, sắc mặt Cung Lê Hân liền trầm xuống, thầm nghĩ quả nhiên chị hai đã được papa đón đi.
34 Thời điểm hai nhóm người trước sau chạy tới đại doanh thì trong đại doanh đã rỗng tuếch, chỉ lưu lại thi thể cùng máu tươi.
Nguyên lai, qua một ngày, Cung phụ từ trong hôn mê tỉnh lại, khi biết được Tống Hạo Nhiên cùng Lâm Văn Bác đã đi vào trong thành phố tìm kiếm tiểu nhi tử của mình, ông cũng đứng ngồi không yên, lập tức điều động quân đội, xuất phát đến kho hàng Cửu Châu, Tây Giao.
35 Lục Vân ghé sát mặt vào cửa kính xe, nhìn chằm chằm chiếc Porsche màu sâm banh bị tang thi bao vây, chần chờ mở miệng,”Hạ ca, trong xe kia có người, cứu hay không cứu đây ?”
“Không cứu.
36 Hạ Cẩn và Cung Lê Hân giết xong bốn năm chục tang thi, nhưng không chút thở gấp, mồ hôi cũng không có, tư thái vô cùng thoái mái.
Hạ Cẩn cúi người, mượn vạt áo một tên tang thi lau vết máu trên đao, âm thầm kinh ngạc đối với tố chất thân thể của mình.
37 Khi một hàng Hạ Cẩn ngủ ngoài trời trong rừng thì trực thăng của Lâm Văn Bác cũng đã bay đến đại doanh, nhanh chóng bay qua phía trên đại doanh. Bởi vì sắc trời hôn ám, không nhìn rõ lắm tình hình trên mặt đất, bọn họ không dám bay gần xuống, cũng không dám tùy tiện chiếu sáng do sợ đưa tang thi tới, làm người ở dưới lâm vào nguy hiểm, nên chỉ đành phải mở thiết bị cảm ứng nhiệt(*) để tiến hành xem xét.
38 Lục Vân thỏa mãn bước xuống xe, trên cổ còn ẩn ẩn vài hồng ấn. Linh Ngữ đi theo sau hắn sắc mặt ửng hồng, trên cổ cùng xương quai xanh lại càng dày đặc dấu hôn.
39 Hai người lẳng lặng ôm nhau trong chốc lát, Lâm Văn Bác lặp đi lặp lại động tác vỗ về lưng Cung Lê Hân, như đang an ủi cậu, càng giống hơn là an ủi chính mình.
40 Lục Vân điều khiển chiếc Hummer H6 chạy như bay về phía Hướng Dương trấn. Ngô Minh cả người vô lực ngồi dựa vào ghế phó lái, hai chị em Tôn Điềm Điềm ngồi cùng nhau, mặt đầy nỗi kinh sợ chưa định thần lại, kế bên cô là Linh Ngữ người dính đầy máu ngồi lạnh run.
Thể loại: Khoa Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 50
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 15