1 Trong đêm gió thổi nhè nhẹ, ánh trăng nhẹ nhàng tản trên mặt hồ, gió nhẹ phất qua làm cành liễu xao động. Bên hồ, một thân ảnh màu trắng lẳng lặng nhìn ra xa, lụa trắng phiêu phiêu, thân ảnh đứng đó phảng phất như tiên đồng trên tiên giới, mái tóc đen dài bay bay trong gió.
2 Mới đó đã đến ngày thức tỉnh hồn lực, hôm nay có lẽ là ngày náo nhiệt nhất chỉ sau ngày tết âm lịch của gia tộc. Tất cả những đứa trẻ 5 tuổi trong gia tộc đều được cha mẹ đưa đến từ đường để làm nghi thức thức tỉnh hồn lực.
3 Mọi người trong nhà huyên náo đến tận nửa đêm Tà Băng mới bị ca ca đuổi về tiểu viện của mình, vừa thấy sắc trời, Tà Băng cũng không vội đi ngủ. . Ngồi khoanh chân trên giường, bắt đầu vận chuyển Quy Nguyên Đốt Nhiên bí quyết.
4 Con ngươi đen trong suốt nhìn chằm chằm vào cặp mắt to tròn trong suốt màu lam, dường như có chút cả kinh, lại có chút bần thần, không dám tin vào mắt mình.
5 Nghe được thanh âm thanh thúy từ nhị tỷ Tà Tư, thiếu niên kia dừng lại một chút, chuẩn bị quay lại mắng nhị tỷ. Vừa quay người lại nhìn thấy một vị cô nương xinh đẹp, nhất thời hô to với bọn hộ vệ còn đang đánh đấm:_ “Bảo các ngươi dừng tay không nghe thấy sao? ”.
6 Sáng sớm, Tà Băng đứng lên ngáp liên tục, ngày hôm qua sau khi sắp xếp cho Lăng Tiêu thật tốt, ra ngoài ngọc giới thì trời đã sáng. . Hôm nay còn phải đến sân huấn luyện bắt đầu tập dượt, mặc dù mấy cái huấn luyện đó đối Tà Băng cũng không có tác dụng gì.
7 rở lại tiểu viện, Tà Băng trực tiếp tiến nhập ngọc giới, chuẩn bị cho buổi huấn luyện ngày mai. _”Tà Băng? Ngươi đã đến rồi!” Đang tu luyện, Lăng Tiêu nhìn thấy Tà Băng tiến vào, liền đứng lên vui vẻ nói.
8 Sau khi kết thúc huấn luyện, Tà Băng liền cùng đám người gia gia vào thư phòng, nhất thời mắt to trừng đôi mắt nhỏ!_”Băng nhi, ngươi có hay không nên cho chúng ta biết kinh hỷ của ngươi a?” Quân Thương Hải cười tủm tỉm giống hệt lão hồ li.
9 Sáng sớm, sắc trời nắng nhẹ, Tà Băng một mình lẳng lặng ngồi ở trước bàn thạch trong tiểu viện của mình, yên lặng suy nghĩ. Năm năm đến đây, Tà Băng an nhàn hưởng thụ thân tình mang đến nhiều vui vẻ.
10 Tà Băng nghe thấy thanh âm, nhất thời một trận buồn bực, năm năm đến đây luôn luôn ở trong nhà nên không có ai để đánh, hôm nay may mắn có cơ hội lại bị người khác ngăn cản , tuy rằng người này là giúp mình.
11 Tà Băng khi đi tới khách sạn, đã thấy Hoa Thần Dật đang ở bên cửa sổ cười dài nhìn nàng. . Khiến cho Tà Băng một trận oán thầm, nha , người này có thể hay không đừng cười a, thật là!_”Ai, nhất tiếu khuynh thành, nhị tiếu khuynh quốc, lời này có lẽ nói chính là ngươi Hoa Thần Dật !” Nhìn hắn như vậy, Tà Băng không khỏi cười mở miệng nói.
12 Trời ạ… Ba người nhìn cảnh sắc trước mặt, da đầu một trận run lên ~Đúng là một đàn rắn rậm rạp! Tử Kim Sơn khủng bố nhất là cái gì? Không phải linh thú, không phải thánh thú, mà là đàn rắn cùng bầy sói.
13 Hai thân ảnh một lớn một nhỏ ở phía trước, một già một trẻ ở phía sau. . Bốn người cứ đứng như vậy, không ai mở miệng, không ai di chuyển. Tà Băng suy nghĩ đã lạc về thế trước, nghĩ tới khi mình được huấn luyện, đã phải một mình đối mặt với rừng rậm Amzon , nơi có nhiều loại động vật đến nỗi không đếm hết được, nghĩ đến những ngày mình sống trong hắc ám.
14 Nghe được tiếng la hưng phấn của Tháp Toa, Tà Băng cũng quay đầu nhìn về phía quả trứng được Tháp Toa bảo vệ trong ngực, giờ phút này đang dần nứt ra một khe hở.
15 _”Băng nhi, ngươi đã trở lại!”Tà Băng vừa vào doanh trại , liền nhìn thấy Hoa Thần Dật ngồi trên một gốc cây đại thụ, sắc mặt lo lắng , sau nhìn thấy nàng sau liền vui sướng.
16 Đoàn người đi một chút lại ngừng, trên đường gặp không ít hồn thú, nhưng đều được tứ đại gia tộc xử lý ổn thỏa. Cơ bản Tà Băng cũng không phải đụng tay đến chuyện gì.
17 Tà Băng rất nhanh tắm rửa thân thể sạch sẽ, thay một bộ quần áo sạch màu vàng ánh trăng, lẳng lặng ngồi ở bên hồ, an nhàn nhắm lại hai mắt. . Gió đêm nhẹ phẩy, Tà Băng cảm thấy có một loại thoải mái nói không nên lời.
18 A, đau quá… Cả người không có chỗ nào không đau , sao lại thế này?_”Băng nhi, Băng nhi, nhanh tỉnh lại a, đều là mẫu thân không tốt…” Bên tai truyền đến thanh âm ôn nhu thống khổ của mẫu thân.
19 Nghe được Tà Băng trả lời, Lăng Tiêu cùng thiếu niên cao ngạo , người trước người sau đi vào phòng Tà Băng. . . _”Tà Băng, ngươi đã khá hơn chút nào chưa? Nhìn thấy ngươi đầy người máu tươi trở về, chúng ta đều lo lắng gần chết!” Vừa mới vào của Lăng Tiêu liền lao nhanh tới bên giường Tà Băng, vẻ mặt lo lắng.
20 Ba người khi đi đến sân huấn luyện, đã thấy bốn mươi tám thiếu nam thiếu nữ đang đứng trang nghiêm đứng ở giữa sân, trải qua hơn một tháng huấn luyện, mấy tiểu hài này rõ ràng có biến hóa.
Thể loại: Huyền Huyễn, Truyện Teen, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 16