41 Ngày đó lúc sau, ta liền trốn tránh Vọng Nguyệt Kì, một tiểu quỷ lòng dạ thâm sâu như thế, không thể trêu vào, ta còn không thể không trốn sao? Đáng tiếc, sự thật chứng minh, ta quả nhiên trốn không nổi.
42 Gió lạnh cuối mùa thu giá buốt thổi qua, mang theo vài chiếc lá rụng khô vàng, xoay tròn, bay ra xa, cuối cùng biến mất ở góc mái hiên. Loài hoa trắng không biết tên trên đầu theo gió xào xạt, ánh mặt trời tái nhợt vô lực tràn ngập cả không gian, có vẻ thê lương vô cùng.
43 Đến lúc đi, tránh không được cùng nương lưu luyến chia tay một phen. Bỗng nhiên phát hiện, mẫu thân càng ngày càng thích khóc, hành vi cũng càng ngày càng giống đứa nhỏ, giống như càng sống càng nhỏ lại.
44 Bọn ta ở thành tây cũng chính là một con đường lớn đĩnh phồn hoa trong khu bình dân mua một ngôi nhà, đối mặt ngã tư đường chính là một phòng nhỏ, hướng vào trong là một tiểu viện tử, còn có hai cây lê.
45 Ngày tiếp tục thường thường thản nhiên trôi qua. Cách mỗi hai tháng, mẫu thân đều đến Mộc vương phủ ở mấy ngày. Cách nói chính thức là, con gái cưng của Vọng Nguyệt tộc sau vài năm trở về, được Tam tỷ Mộc Vương phi chăm sóc nhiều nhất, cứ thế một thời gian, Vọng Nguyệt Mộng đều phải cùng Tam tỷ ở vài ngày.
46 Phụ thân ở trên giang hồ được xưng là Thiên Diện Độc Y, từ này danh hiệu chúng ta có thể biết, phụ thân am hiểu y thuật, độc thuật cùng dung thuật, hơn nữa ba dạng này ở trên giang hồ là xưng vương xưng bá.
47 Cuối hè, nghiên tiên trong viện nở thật tươi đẹp. Ta tựa nằm vào một cái ghế bằng tre trúc, duỗi lại thắt lưng một chút. Khép lại sách thuốc, cảm giác có chút buồn ngủ.
48 Ta lui vào lòng phụ thân, nhỏ giọng nức nở.
Vừa nãy phụ thân không để ý ánh mắt kinh nghi của người ngoài, rõ ràng ban ngày dùng khinh công “phi” về nhà làm cho ta thoáng bình tĩnh xuống.
49 Ngày hôm sau ta phải đến tận nhà xin lỗi.
Lấy thân phận thầy thuốc ngồi trong phòng y, ta có chút không yên. Y mở cửa ra, thấy ta, thần tình thất vọng.
50 Hôm nay dậy sớm, thừa dịp hai huynh đệ kia chưa đến, trộm ra ngoài từ cửa sau, đi thẳng đến Mộc vương phủ. Lấy lệnh bài Tiểu Tịch cho quơ quơ chỗ gác cửa, liền được cung kính đón vào.
51 Thân mình ta hồng lên, nằm trên giường khó nhịn vặn vẹo, Mị Tình phát huy đầy đủ tác dụng của nó. Trong cơ thể máu chảy ào ạt, tựa hồ tất cả đều đổ về nơi hạ thân làm ta cảm thấy thẹn kia.
52 Khi mở to mắt, đã là chính ngọ rồi.
Đầu có chút mơ hồ, thân thể đau nhức lập tức làm cho ta tỉnh táo lại. Nhất là cái nơi kia, nằm bất động cũng đau muốn chết.
53 Ta thật sự rất muốn cứ như vậy vô ưu vô lo cùng phụ thân vĩnh viễn hạnh phúc sống cuộc sống này, nhưng mà sự thật luôn không đẹp hoàn hảo. Mấy ngày nay, ta lại có một loại lo lắng cùng phiền muộn ẩn ẩn, lại không biết loại tình tự khiến kẻ khác chán ghét này là làm sao.
54 Cùng Tiểu Tịch tán gẫu vui vẻ, lại thấy nhỏ đột nhiên biến sắc, một phen che miệng lại, nôn ra một trận.
Ta lập tức ngây dại. Này, đây là chuyện gì?
“Tiểu Tịch!” Ta bật người nhảy dựng lên.
55 Còn chưa tới sương phòng cha mẹ ôn chuyện, rất xa, liền thấy phụ thân đứng ở hành lang, quả nhiên là ngọc thụ lâm phong.
“Phụ thân?” Ta đi qua, nhìn trái nhìn phải, “Nương đâu?”
“Ta đã nói với nương ngươi rồi.
56 Cảm giác đầu tiên khi tỉnh lại vào sáng sớm chính là, thân mình đau quá đi thôi. Ở trong lòng đau mắng một chút phụ thân vô lương, cẩn thận trở mình, cuộn mình tiến đến ***g ngực ấm áp bên cạnh.
57 Phụ thân nói, Nam Kì sơn ở biên giới tây nam Thượng Thanh quốc, bên kia núi chính là Hồng Phượng quốc. Đi tốc độ nhanh nhất cũng phải mất một tháng, mà cái gọi là nhanh nhất chính là ngày đêm không ngừng thúc ngựa phi nước đại.
58 Chiến tranh lạnh [ColdWar] là thuật ngữ khi tham nghị viên Baruch cố vấn tổng thống nước Mĩ Quốc sử dụng lần đầu trong lúc diễn thuyết. Sau khi World War II [Thế chiến thứ hai] kết thúc, Mỹ áp dụng chính sách căm thù cùng ngăn chặn đối với Liên Xô cùng các nước chủ nghĩa xã hội khoa học khác, bởi vậy Baruch nói: “Mỹ đang ở giữa chiến tranh lạnh” [nguyên văn là “Let us not be deceived: we are today in the midst of a cold war.
59 Trong cả bọn, bị thương nghiêm trọng nhất chính là con chim công, không chỉ bị người ta đánh cho một chưởng, còn bị chém một đao. May mắn là đao kia cũng không phải quá sâu, cũng không thương đến kinh mạch, thế nhưng cơ thể lộ cả da thịt ra, thật là ảnh hưởng đến ai đang ăn cơm.
60 Vài ngày kế tiếp chính là sơn đạo, cho nên chỉ có thể đêm ở núi rừng. Chỉ là khổ cho con chim công, không có được hoàn cảnh trị liệu tốt đẹp, miệng vết thương có chút chuyển biến xấu.
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Tiên Hiệp, Xuyên Không
Số chương: 44