41 “Phần ký ức đáng quên nhất của Cổ Nghịch Hàn chính là Diệm Cơ…”Phần ký ức đáng quên nhất của Cổ Nghịch Hàn chính là Diệm Cơ…Hóa ra, đây mới chân chính là tuyệt sắc giai nhân.
42 Sự xuất hiện của Diệm Cơ trên đại điện làm một người phải hít thở ko thông. Con người ta bắt đầu cảm thán, vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành khó trách sao ko giữ được trái tim của bậc đế vương.
43 Nghe nói, sức khỏe của sứ thần Tinh Linh Giới ko được tốt, Vương tất bật túc trực bên cạnh…Lai nghe nói, Vũ Phi hưởng thụ chưa được bao lâu, nay đã bị thất sủng, ngây ngốc như người khờ ở sân đình Bạch Viên mỗi ngày chờ đợi nhưng cuối cùng vẫn là vô ích…Đúng là phận người thay đổi chóng mặt….
44 Bóng đêm tràn ngập cả một tòa cung điện rộng lớn. Đôi mắt xanh lục như loài sói núi lạnh lẽo phát ra ánh sáng nhẹ, những bóng đen quỳ xuống vây quanh một thân hình cao lớn hơn người.
45 Trong gian phòng xa hoa điểm tô bằng những cây cột vàng son được chạm trổ chen chúc bao nhiêu con người. Trên giường buông rèm sa trướng mỏng, thân hình mảnh mai của nữ tử hấp dẫn mắt nhìn của mọi người, nàng vẫn nằm đó, yên lặng nhắm mắt, làn mi dày như như cánh bướm chập chờn đậu trên đôi mắt.
46 Lại thêm một sự thay đổi mới, thế mới nói, lòng quân vương sâu ko thấy đáy, dùng cả đời người cũng ko nắm được trong tay. Lưu ly các mỗi ngày một thêm tấp nập, ko ai nói những mọi người đều hiểu, địa vị của vị sứ thần kia ko hề nhỏ, chớ nên đắc tội.
47 Vài ngày sau, sứ thần các tộc được triệu kiến trên đại điện, đại để là bày tỏ lòng hiếu khách cũng như cảm tạ những món lễ vật, trọng điểm là đã một thời gian, sứ thần có thể trở về.
48 Chưa hết bận rộn với việc đưa tiễn đoàn sứ thần, trong cung lại xảy ra phong vân bão táp. Bạch Viên bị bế môn, lần này đích thân đế vương ra chỉ thị, Bạch Viên miễn tiếp khách, những người trong Bạch Viên cũng ko được ra khỏi cửa.
49 Sáng hôm sau, Thương Hiên xin phép được đến từ biệt Vũ Phi. Trong thời gian vừa qua, hắn cũng đã hỗ trợ rất nhiều, đặc biệt là thương thế của Diệm Cơ và Vũ Phi đều một tay hắn lo lắng, cho nên Cổ Nghịch Hàn cũng không thể chối từ.
50 Đại tiệc được mong chờ đã đếnHoàng cung rộn ràng hơn hẳn, nô tài và cung nữ hớt hải chạy tới chạy lui để hoàn thiện những công đoạn cuối cùng. Dục Hỏa Vương Điện rực rỡ màu vàng và đỏ của những ánh nến lung linh, của những chiến đèn lồng đỏ treo trên khắp hành lang gấp khúc và trần nhà dát vàng chạm trổ công phu.
51 Chương 51: Âm Mưu (3) Bước chân đi trên hành lang nhẹ nhàng, m ỗi bước đi, tiếng người huyên náo lại càng xa dần. Mỗi một chén rượu đi vào cổ họng, hắn lại liếc mắt về phía góc sảnh.
52 Chương 52: Lòng hắn Chưa có ai thấy được cảnh kỳ dị và lạ lùng như thế này bao giờ, khó tránh hít một ngụm khí lạnh vào ngực. Cánh cửa gỗ nặng nề mở toang ra, trước mặt là nam nhân mình ướt đẫm mồ hôi, vạt áo mở ra để lộ một mảng ngực rắn chắc, cả người bị trói gô vào cột, đang ra sức giãy dụa như muốn thoát ra.
53 Thân thể nóng quá, khó chịu quá!Cảm giác khô nóng mỗi lúc một xộc lên thân t hể. Vũ Đồng ko thể kiềm chế bản thân, với tay muốn cởi bỏ thứ y phục vương víu trên người.
54 Mọi chuyện liên tiếp xảy ra, ai cũng mang b ộ mặt khó hiểu nhưng ko dám nói, ko khí thật trầm lắng. Bây giờ, chuyện vui nhất trong cung dành cho chúng cung nữ và nô tài là mỗi ngày được liếc trôm thấy v ẻ mặt nhu hòa, bóng dáng cao lớn và đôi mắt xanh sâu thẳm của Thái Tử Thiên Lang Quốc, thật là một vẻ đẹp hoàn bích, nếu có thể đứng ngang hàng với Vương của họ thì chính là nam nhân này.
55 Mùi hương hoa mẫu đơn tràn ngập trong khoang mũi, trên tràng kỷ, thân thể Mẫu Đơn tan ra thành những cánh hoa hồng tươi đẹp đẽ, cho đến cuối cùng, biến thành một biển hoa, bay theo gió vào ko trung, Vũ Đồng hốt nắm hoa còn xót lại, đến bên cậy đại thụ yên bình nhất t rong góc vườn Lãnh Cung, lặng lẽ đào một nắm đất.
56 Bóng đen tránh né vào đường rồi nhẹ nhàng len vào một hành lang gấp khúc. -Bẩm Điện Hạ, Vũ Phi đích thực tự nguyện hiến dâng m ắt chữa cho Diệm Cơ cô nương, sáng nay, Cổ Nghịch Hàn đã đến Lãnh Cung, qua thái độ của hắn, rõ ràng là cũng ko ngờ đến….
57 Sau đêm qua, lính gác được cắt cử đông hơn hẳn, liên tục ra ra vào vào, m à Vũ Đồng vẫn lẳng lặng n gồi đợi, dù sao bây giờ chỉ có thể như vậy, ít ra Thương Hiên cũng tỏ ra rất thản nhiên và bình tĩnh, ắt hẳn đã có kế sách.
58 Một cơn lốc đen cuốn vào, mang đầy âm khí của sự chết chó. Hẳn là ko được như ý rồi, Mai khẽ cười, đôi môi đỏ vẽ thành một đường cong rồi chậm rãi rút lui.
59 Càng đi càng xa khỏi kinh thành, hơn 1 năm ở đó, biết bao nhiêu chuyện xảy ra, đã rời đi, coi như là bỏ xuống hết, cả niềm vui, nỗi buồn, và một đoạn tình yêu đầy day dứt.
60 Vũ Đồng và hai người Hoa nhi cùng Lan được an bày tại một biệt viên phía Đông Nam, nơi ấm áp nhất trong Cung Thái Tử. Kể từ bây giờ, có thể an nhàn dưỡng thể, Thương Hiên cũng nói vậy, mặc dù có rất nhiều hạ nhân cảm thấy k hó hiểu k hi lần đầu tiên Thái Tử của họ đưa về mấy nữ nhân n ày, trong đó lại là một thai phụ, đã vậy còn chăm sóc và hậu đãi như một thái tử phi đương triều.