21 Trong trận Thiên Quỷ , ánh đao quang nháng lên nối tiếp nhau, tạo thành bầu khí quyển trắng đục mờ mờ với những trận pháp qua lại liên tục. Không khí thật âm trầm ghê rợn nghẹt thở !.
22 Cái chết của Thất Xảo Linh Mai Cổ Tam Điện Trưởng Lão Thiên Quỷ Giáo đã làm khiếp hãi tinh thần bọn thủ hạ bày trận Thiên Quỷ, tên nào tên nấy đều nơm nớp lo sợ tự động thu hồi các thanh Quỷ đầu đao hề bên cổ và sườn của Y Mộng Lăng cùng Tiểu Vân Tước Nhi rồi kéo nhau nhảy lui.
23 Thúc Gia Ngọc hướng về phía Thanh Thanh và Tiểu Tiểu một cái hỏi Y Mộng Lăng :- Mộng Lăng, nhà ngươi có biết trong cái hộp đen này đựng cái gì không ?Tới đây một vẻ cười chua xót hiện lên trên khuông mặt đẹp như cánh hoa mới nở ban mai, nàng tiếp :Ngươi có biết món bảo vật Nhiếp Hồn Hương của Thiên Quỷ Giáo không ?- Thiên Quỷ Nhiếp Hồn Hương ! Trên gương mặt tươi cười của Y Mộng Lăng thoáng hiện vẻ biến động kỳ dị.
24 Ha, ha, ha !. . . . Ha, ha ha !. . . . Y Mộng Lăng ngữa cổ thốt lên chuổi cười dài, giọng khinh miệt đượm vẻ trào lộng :-Khí thế thì ghê đấy, chỉ đáng tiếc là không tương xứng với cái tôn dung xấu tợ ma lem của tôn giá thật tiếc quá ! Tiếc quá !.
25 Vầng trăng lưỡi liềm treo lơ lững trên màn trời u ám, đêm đã quá canh hai. Bầu không khí vắng vẻ như chìm trong cỏi chết. Nhất là trong dãy núi trùng trùng điệp điệp của Cùng Lai Sơn, cảnh im lìm vắng vẻ lại càng ghê rợn hơn.
26 Phiêu Phiêu Tiên Tử hướng cặp mắt trong sáng nhìn Y Mộng Lăng một chập rồi hỏi :-Các hạ là Ma Diện Công Tử Y Mộng Lăng phải không ?Nét mặt bà ta tuy lạnh lẽo như băng nhưng giọng nói dịu dàng êm ấm khiến người nghe có cảm giác lâng lâng ! Trách nào năm xưa Phi Long Thần Đao Hề Công Cửu và Mãn Thiên Phi Hoa Đặng Giao cùng mê say điên đảo.
27 Trong không khí trầm mặc, gương mặt tươi cười thần bí của Y Mộng Lăng khôngngừng lay động pha lẫn nét đặc dị. Thất Đồ Huyết Hoắc Doanh. Ngọc Kim Câu Bạch Vũ.
28 Một lão già gầy guộc râu tóc bạc trắng như cước đứng nhìn chàng trừng trừnghỏi:- Y Mộng Lăng nhà ngươi có biết ta là ai không ?Y Mộng lăng nhún vai thản nhiên đáp:- Cần gì ta phải biết ông là ai !Giọng nói và thái độcủa chàng đã tỏ ra vô cùng khinh miệt khiến đối phươngkhó mà nhịn nổi.
29 Chỉ thấy Y Mộng Lăng bỗng tròn xoe cặp mắt kinh dị, không phải chàng kinh dị vềcon lừa đốm lông, mà chàng kinh dị về nhân vật trên lưng con lừa. Người cưỡi lừa là một lão nhân râu dê bó cằm nằm ngửa gối đầu lên sọ lừa trênlưng con lừa không yên, úp mặt bằng một mê nón rách, hai chân bắt chéo đầu gối nhịpnhịp với điệu bộhết sức nhàn hạ.
30 Hữu Dư tiên sinh lại trợn mắt xua tay:- Thôi khỏi nói nhiều lôi thôi, ngươi không thấy còn thiếu một chân đấy ư ? Lãobiết nhà ngươi quá mà, nhà ngươi cũng là tay tổ đánh mạt chược nếu nhà ngươithắng ta sẽ tha cho đi.
31 Thiếu niên chính là Chu Tiểu Phân cải trang. Sau một lúc trầm lặng Y Mộng Lăng lại trở lại trạng thái thản nhiên cố hữu, khẽnhún vai dịu giọng hỏi :- Cô nương đến tìm tại hạ có việc gì ?- Có việc gì ?.
32 Y Mộng Lăng đã gọi thiếu phụ là mẫu thân thì bà ta đương nhiên là Tịch MịchVân Thường, người đã nổi danh giang hồ võ lâm năm xưa và là con gái của Không KhôngNhất Tẩu tại Không Minh Đảo Nam Hải.
33 Dưới chân dãy núi Cùng Lai Sơn, một bãi tha ma rộng với rừng bia mộnhấp nhô. Không khí âm trầm, thê thảm ! Nhứt là vào lúc tờ mờ sáng lại càng đượm vẽ thêlương đáng sợ !Thình lình có hai bóng người đáp xuống, hai bóng người đó chính là mẹ con Tịch MịchVân Thường vừa thoát hiểm từ trong thị trấn chạy ra.
34 Nhìn gói đồ ăn còn nóng, hai manh áo dài màu bạc, càng nói lên tình yêu thương vĩđại của người mẹ hiền đối với con. Càng nghĩ, trên gương mặt tuấn tú của Y MộngLăng càng hiện lên vẽ đau khổ hơn bao giờ hết.
35 Căn phòng này cũng trống rỗng, không có bàn ghế dụng cụ gì, chỉ có một xácchết phụ nữ được ghim vào mặt tường chính giữa bằng lưỡi dao nhọn. Xác chết bị lộttrần truồng, khắp từ đầu đến chân được phết một lớp sơn màu trắng.
36 Bóng hoàng hôn đã đổ, chi trong vòng nửa ngày, cả tòa lâu đài của Thúy Hà SơnTrang biến thành đống tro tàn dưới cơn bão lửa. Kêu gào! Gầm thét! Tất cả đều tiêu tan theo khói lửa, còn lại chỉ là những xácchết cháy đen nằm phơi dưới không khí thê lương thảm đạm!Từ đỉnh núi phía xa, trước tòa sơn động, bóng một thiếu niên áo trắng nết mặtưu tư, hướng nhìn về phía Thúy Hà Sơn Trang.
37 Hữu Dư tiên sinh đột nhiên cất tiếng quát: "Hãy khoan!" rồi thân hình ông xẹtđến như chớp chụp giữ cổ tay Tiểu Bạch Long, trầm giọng nói:- Chuyện này trước đây bản tâm lão không muốn can thiệp, nhưng bây giờ thì lãomuốn can thiệp cho đến cùng.
38 Một chuổi những nghi vấn chồng chất không tìm ra giải đáp. Y Mộng Lăng ngước cặp mắt ngờ vực nhìn sư phụ chàng, một nhân vật đã cùngvới Thiên Ma Y Dật, song song nổi danh, oai trấn giang hồ năm xưa - Địa Tà QuyPhượng Thương.
39 Y Mộng Lăng đều đều đạp gót trên những ngọn cỏ còn đẫm sương đêm. Trên cành cây một con chim non thu mình trong lớp cánh chim mẹ, thò đầu ra ngóvề phía mặt trời đang mọc, cất tiếng kêu chíp chíp, cảnh tượng êm ấm, hạnh phúc xiếtbao.
40 Ngoài song, cửa, những lá chuối hứng từng giọt mưa nhẹ rơi rả rích. Trong hối tâm linh xá trên Nhạn Phong Tự, lò hương trầm bốc làn khói xanh mờ ẩnhiện.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 15