41 Mảnh trăng non lơ lửng buông ánh trăng mờ nhạt. Bên sườn núi vắng vẽ, mộtbóng người mặt áo bạc, lầm lũi hướng về phía Tảo Vân Tịnh Xá Nhạn Phong Tự. Ma Diện công tử Y Mộng Lăng với chiếc thân cô độc, mang đầy tâm sự u buồn,chàng hy vọng chỉ trong chốt lát đây sẽ đến tịnh xá, và chàng cũng hy vọng tịnh xá ởmãi tận nơi thật xa xăm nào đó.
42 Mặt nước sông Tương, lăn tăn gợn sóng dưới ánh trăng khuya như rì rào thankhóc. Giọng cười quái dị đắc ý của Tàn Kim Huyết Tà Cổ Thượng Cửu cũng tắt dầntheo dòng nước chảy.
43 Trời mờ mờ sáng, ánh dương quang phía trời đông đã ửng hồng. Sư Tử Hống Khưu Trúc nhìn lưỡi đao sáng loáng, sắc bén như nước trên tay thiếunữ áo đỏ, mà lạnh mình sởn gáy, liều mạng chạy vắt giò lên cổ, không quản gì đến vếtthương nơi bả vai, cái khí thế huyênh hoang hống hách ban nãy đã vất bỏ đằng nàokhông biết, chỉ còn biết tìm đường giữ mạng sống, quên hẳn cái khí phách của conngười võ lâm giang hồ xưa nay.
44 Ngô Nguyệt Cầm nhìn Y Mộng Lăng giây lát, chợt hỏi :- Chẳng hay tróng công là. . . là ai, mà tiểu nữ chưa được biết quí danh ?Y Mộng Lăng ngửng đầu, khẽ đáp :- Tại hạ Y Mộng Lăng.
45 Theo lần với bước chân mỗi lúc một áp lại gần của Liễu Liễu Thần Tăng, NgôNguyệt Cầm hồi hộp, con tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Còn Y Mộng Lăng thì nhiệthuyết sôi tràn bừng bừng, nét khảng khái hiện rõ trên mặt.
46 Liễu Liễu Thần Tăng đang suy nghĩ tìm cách cự tuyệt Hữu Dư Tiên Sinh, chợt nghetrên không vang lên chuổi cười khịt khịt quái dị. Tiếng cười vừa dứt, Hữu Dư Tiên Sinh đã nói :- Lại có cả lão quái vật đó tới nữa !Tiếng cười dội lên trong đêm khuya lại càng tăng thêm vẽ âm u ghê rợn ! Tiếngcười lọt đến tai Y Mộng Lăng đang mãi mê chiến đấu, bỗng sôi trào nhiêt huyết, vậnkiếm như mưa sa bảo táp, tấn công tới tấp, chẳng chút nương tay.
47 Hữu Dư Tiên Sinh háy mắt nhìn Cổ Thượng Cửu cười khì khì, nói tức :- Cổ lão tà, ông bạn tung hoành ngang dọc giang hồ hàng mấy chục năm mà khôngdè hôm nay lại bị lão phu hạ sát ván mà chẳng hiểu ất giáp gì !.
48 Hoàng Chung đại sư tuy đã già cả, nhưng xuất huyền như vũ bão, dũng mãnhtuyệt luân, dù cho tay tráng nam thiết hán, cũng khó so bì. Thiên Vân Thập hiệu xưng Kim Ngọc Thánh thủ, đương nhiên về mặt quyềnchưởng có công phu độc đáo.
49 Y Mộng Lăng vì muốn biết rõ nguyên nhân cái chết của phụ thân, nên chàng takhông ngần ngại nguy hiểm theo các vị tăng Thiên Vương Tự dẫn đi. Chàng cũng biết sưphụ Địa Tà và sư huynh Chiến Vân Thập đến tìm chàng với chuyện gì rồi, nhưng chàngđã hạ quyết tâm, dù cho việc gì khó khăn nguy hiểm nhất trên đời mà có thể giúpchàng đạt thành ý nguyện chàng cũng không từ.
50 Ma Diện Công Tử Y Mộng Lăng ngẫn ngơ nhìn Đa Tình Kiếm Y Dực Phong, thầmnghĩ : Sự thật có thể như thế được chăng ? Nhưng chàng thấy nét mặt Quân DựcPhong rất nghiêm trang, chẳng có chút gì là dối trá.
51 Lại nói khi Đa Tình Kiếm Quân Dực Phong vừa về gần tới chính diện, thì gặp đạisư huynh của ông là Tử Lâm đại sư, vội lên tiếng hỏi :- Có chuyện gì vậy sư huynh ?Tử Lâm đại sư nét mặt nghiêm trọng nói :- Ngu huynh triệu tập tất cả tăng lữ tại Thiên Vương Tự có ý định cùng bọnKhông Không Nhất Tẩu quyết một trận mất còn.
52 Bạch Túc đại sư nhìn Liễu Liễu Thần Tăng hỏi tiếp :- Điều thứ hai, thần tăng muốn biết nhà ngươi đã đem nữ đồ đệ của Thiết ĐanDương đi đâu ?Liễu Liễu Thần Tăng cười chế diễu :- îa đại sư cũng là người tu hành niệm phật, thì hỏi thăm giai nhân hồng phấnlàm gì.
53 Thời gian một năm qua đi như giòng sông lững lờ chảy. Thành Bắc Kinh vẫn quangcảnh như cũ, nhưng người đã biến đổi. Một buổi chiều hoàng hôn nọ, trong lúc cửa thành sắp sửa đóng, bỗng cò mộtthiếu niên ăn mặc lam lũ, da mặt đen sạm, bước vào khách điếm.
Thể loại: Huyền Huyễn, Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Dị Giới, Võng Du
Số chương: 50