21 - Hôm nay em phải đi gặp ông ta. Chị chịu khó ở đây đợi em về nhé!- Lại bỏ chị ở đây một mình nữa à? - Đừng như vậy mà. Em hứa sẽ về sớm, chịu không?- Uhm, thế em có đi ra ngoài không?- Có, chi vậy chị?- Định nhờ em tìm Yul và nói cho anh ta biết rằng bây giờ chị ổn rồi.
22 - Nếu như có một ngày nào đó bản thân em làm việc mà chị không thích thì chị có ghét em không?Hôm nay Jay sao thế nhỉ? Chỉ toàn nói chuyện đâu đâu không à.
23 Ôi, toàn thân tôi đau nhức không chịu được. Nặng nề mở đôi mi mắt đang dán chặt vào nhau ra, tôi có cảm giác mình đã ngủ đi lâu lắm rồi. Định cựa mình ngồi dậy thì có cảm giác nằng nặng ở ngực.
24 Mọi hiểu lầm đều đã được giải toả. Thì ra từ nhỏ đến giờ, vì theo ước muốn của mẹ mình mà cậu chỉ tìm đến máu động vật. Thật tốt quá! Nhưng bên cạnh đó, cậu thường xuyên phải chịu đựng sự huấn luyện hà khắc của cha mình để trở thành một người thừa kế.
25 Hôm nay Jay dậy muộn hơn mọi khi, chắc có lẽ là do quá mệt đây mà. Thương quá đi! Phải làm gì đó cho cậu vui mới được. - Mie. . . Đang làm gì đấy? - Jay đã thức và chớp đôi mắt nhìn tôi.
26 Dạo này Jay đã thường xuyên dùng bữa cùng tôi. Tuy vẫn còn sử dụng đến máu động vật nhưng đã không còn nhiều như trước nữa. Mà kỳ lạ, có khi tôi ăn món mà mình nấu thì không khỏi nhăn mặt vì nó rất khó ăn, còn cậu thì ăn ngon lành như thể là ngon lắm ấy.
27 Thật may là vết bỏng của Mie không có gì đáng lo ngại. Đúng là khiến người khác lo lắng mà. Một cô gái có tâm hồn đơn thuần như chị thì tên Kris kia là loại người không nên gặp nhiều thì hơn.
28 Jay nói hết tâm sự với tôi trong lúc tôi giả vờ ngủ, có lẽ là những lời đã dồn nén từ lâu rồi. Tày tôi được cậu mân mê nhẹ nhàng lắm, tôi biết mình có thể cảm nhận được những giọt nước mắt khẽ rơi trên đó.
29 Một buổi trưa nọ, khi tôi định đến tòa nhà chính để tìm Jay thì tình cờ nghe được cuộc trò chuyện giữa Kris và một cô gái nào đó. - Ngài muốn tôi làm thế nào?- Tối nay, tôi sẽ tìm cách để chuốt say hắn.
30 Sáng giờ tôi đang rất hoảng hốt, mình vừa làm gì thế này? Nhìn thân ảnh nhỏ nhắn kia vẫn còn say ngủ, tôi cảm thấy căm hận hận bản thân mình vô cùng. Mie trở mình, bắt gặp ánh mắt của tôi thì chị chỉ mỉm cười.
31 Dạo này Jay sao thế nhỉ? Lúc nào cũng bên cạnh tôi, quan tâm tôi cực kỳ. Không lẽ vì sự việc lần trước khiến cậu cảm thấy có lỗi hay sao? Sự bảo bọc quá mức này làm tôi thấy có chút không quen.
32 Tôi yêu Mie, tôi lỡ yêu cô ấy mất rồi. Điều hối hận nhất trong cuộc đời của tôi là đã không nói cho Mie biết rằng tôi cũng yêu cô ấy rất nhiều. Tôi chắc chắn rằng tình yêu của tôi không thua kém gì tên nhóc kia hết.
33 Khó khăn lắm tôi mới có thể mở đôi mắt nặng nề này ra. Toàn thân tôi không có nơi nào là không mỏi nhừ, tôi cảm thấy mệt ghê lắm. Nhưng, bằng cách nào mà tôi có thể về được đây?Đây là nhà tôi, có lẽ là do Yul đã đưa tôi về.
34 Mie có vẻ không ổn rồi. Mang trong mình đứa con của ma cà rồng, điều này thực sự tôi chưa bao giờ nghĩ đến. Huống hồ gì bây giờ cô ấy chỉ có một mình đối diện với sự việc đó, thật quá đáng thương!- Mie ăn chút gì nhé? - Tôi bước vào, nhẹ nhàng hỏi.
35 Căn nhà này, là nơi tôi đã ở cùng với chị. Đó là khoảng thời gian rất đẹp vì tôi đã được sống như một con người bình thường. Sao bây giờ trở lại đây, nó lại im lặng thế, trống vắng thế.
36 Tôi buồn lắm. Jay không thương bé con. Cậu muốn tôi bỏ đứa bé này. Vì sao chứ? Đó cũng là con của cậu cơ mà. Cho dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng nhất định sẽ bảo vệ bé con đến cùng.
37 Lâu rồi không đến thăm Mie, vì tôi sợ làm phiền cô ấy. Cũng phải thôi, tên nhóc kia đã trở về thì nơi đó làm gì mà còn chỗ cho tôi? Và trên tất cả, Mie cũng vui vẻ hơn nhiều rồi, đó chẳng phải là điều mà bản thân tôi luôn mong muốn hay sao? Đến rồi, tôi vừa đến cửa nhà Mie thì thuận tai nghe được có tiếng nói chuyện :- Em cảm nhận được rồi nha.
38 Hai ngày sau đó, tôi được Yul đưa đến làng yêu sói. Nó nằm rất sâu trong rừng. Không ngờ ở nơi hoang vu thế này mà cũng có một ngôi làng khá là đông đúc đó nha.
39 Sáng nay, tôi đã đi săn, chiến lợi phẩm là một con nai khá to. Tôi muốn đích thân chăm sóc cho Mie, cho cô ấy những thứ gì ngon nhất, tốt nhất mà tôi đã cất công lựa chọn.
40 Tôi cứ nghĩ bản thân mình sẽ thật khó khăn để vượt qua quãng thời gian này. Vì Jay đã không còn ở bên cạnh tôi nữa. Nhưng thật may, tôi luôn có Yul - người bạn thân và hơn thế nữa, là một người anh trai đáng tin cậy.