21 Khi tin tức Lưu Bị chiếm được Ích Châu truyền về Kiến Nghiệp, Tôn Quyền đang bận an trí ấy vạn dân chúng sau chiến trận. Sau mấy năm Chu Du rời nhân thế, hắn vô luận là quân vụ hay chính trị đều bắt đầu tự mình làm chủ, hơn nữa là dường như tinh lực không bao giờ cạn kiệt mà làm không biết mệt.
22 Chiến tranh đang hết sức căng thẳng. Nhưng trước khi cuộc chiến bắt đầu, Lục Nghị đã tranh thủ lúc rảnh rỗi mà lên chức phụ thân. Nói “tranh thủ lúc rảnh rỗi” là vì chàng thật sự vô cùng bận rộn.
23 Tôi chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ Tôn Quyền giận dữ như thế. Giống như một người đang trên quan lộ thênh thang lại bị người ta giáng trên mặt một cái tát, hắn nổi điên vọt xuống núi, ầm ỹ gọi Lỗ Túc đến gặp hắn.
24 Bởi vì Tào Tháo xâm nhập Hán Trung, Lưu Bị sợ hãi mất đi Ích Châu nên mới phái Gia Cát Lượng đến xin hòa. Lấy Tương Thủy làm giới tuyến, từ phía đông Tương Thủy đều thuộc quyền sở hữu của Tôn Quyền.
25 Tôi cứ như vậy mà bị Tôn Quyền nhốt trong nhà. Hắn tìm một bé trai tên A Vinh cả ngày đi theo tôi. Đứa bé này là tù binh man tộc hắn mang từ Sơn Việt về, lặng lẽ ít nói, cả ngày không nói được mấy câu.
26 Ngày thứ hai, Lã Mông liền trở về Kiến Nghiệp. Tôi không cho rằng hắn cảm kích Lục Nghị, nhưng mà trừ người này ra, không có người thứ hai có thể nói cho hắn biết phương pháp chiến thắng Quan Vũ.
27 Lã Mông mặc thường phục bất ngờ vượt sông đánh chiếm Kinh Châu, lại dùng chiến thuật đối xử tử tế với tù binh khiến cho người người không đánh mà hàng, làm cho toàn quân cao thấp ngợi khen không dứt, theo ý tôi đây là kết quả tốt nhất.
28 Tôi chưa bao giờ gặp qua Quan Vũ, nhưng tôi cũng không xa lạ gì con người đó. Ở thời đại tôi được sinh ra, các chủ khách sạn thờ cúng hắn, võ sư võ quán bái lạy hắn, ngay cả các thương nhân mê tín cũng thắp hương cho hắn, hắn đã sớm thoát ly khỏi phạm trù một nhân vật lịch sử, từ trăm ngàn truyền thuyết tích tụ lại, đã gần như là một vị thánh sống.
29 Chân chính nhìn thấy Tôn Quyền, là chuyện sau khi đã trở về Kiến Nghiệp. Sau khi về Kiến Nghiệp hắn cũng không về nhà, chỉ an bài quân đội ở ngoài thành, bản thân hắn cũng ở lại trong doanh.
30 Yến hội đúng hạn được tổ chức vào hai ngày hôm sau. Khi hoàng hôn vẫn chưa buông xuống, ngoài cửa phủ đã chật ních xe ngựa lớn nhỏ. Tôi thay đổi phục trang trong phòng.
31 Chuyến này đi, tôi đã đi rất xa. Cái chết của Quan Vũ tuyên cáo liên minh cùng Lưu Bị chính thức tan vỡ, mà cái chết của Lã Mông lại tạo nên một khoảng trống cho bên Đông Ngô.
32 Đợi đến khi tôi rốt cuộc được Tào Tháo triệu kiến, đã là lúc hoa đào tàn rồi. Tôi đã gặp được ông ta ở hành cung Lạc Dương. Ngày hôm đó trạng thái tinh thần ông xem như không tệ, khi tôi đi vào, ông ta đang ngồi trên giường.
33 Ngày Ngụy vương đăng cơ, niên hiệu được đổi thành Duyên Khang. Đến mùa đông, hắn lại tự xưng đế, đổi niên hiệu thành Hoàng Sơ. Khi mọi thứ xảy ra, mọi người đều cảm thấy hợp tình hợp lý.
34 Tôi cứ như thế bị đưa tới Thành Đô. Trên đường ngược dòng đến Thành Đô, tôi nghe được tin Lưu Bị xưng đế. Xe ngựa vào đến nội thành Thành Đô, cả thành đều giăng đèn kết hoa, cảnh tượng hết sức phồn hoa náo nhiệt.
35 Nhưng trước khi có được câu trả lời của Đông Ngô, sứ giả của Hứa Xương đã đến. Tin tức được mang đến làm cho người ta vô cùng kinh ngạc: Ngụy vương biết chuyện tôi bị đưa đến Thục, đem ra ngàn vàng để đổi lấy tôi.
36 Đau thương sẽ làm một số người tinh thần sa sút, đối với người khác thì đó lại là nguồn sức mạnh. Chỉ ngắn ngủi một tháng, tôi nhìn Lưu Bị mang dáng vẻ đau thương, triệu tập hai mươi vạn binh lính.
37 Tháng 10, đại quân đến huyện Vu. Qua huyện Vu đã là đất Ngô. Tôi dù vẫn còn ở trong quân Thục nhưng lại được thỏa lòng hít thở khí trời Đông Ngô. Trận này sẽ dần mở màn cho bi kịch về sau của Thục, người đàn ông tôi yêu sẽ thoát khỏi lớp vỏ bọc mà lên vũ đài.
38 Ngày hai mươi tháng sáu, nguyên niên Hoàng Võ, trời quang, có gió. Địa Quan giáng thế, định nhân gian thiện ác. Cho những đố tật đi xa. Thích hợp giết người phóng hỏa.
39 —— chuyện xưa anh hùng cứu mỹ nhân, chẳng lẽ không thể diễn lại sao?Giống như những tình tiết vụng về làm cho người ta nhàm chán trong những bộ phim truyền hình kém cỏi: khi nghĩ như vậy, anh hùng lại thật sự xuất hiện.
40 Tôi đã trải qua một giấc mộng rất dài, ấm áp và yên tĩnh. Khi tỉnh lại, tôi phát hiện bên ngoài cửa sổ bầu trời xanh lam như màu đá quý. Có ánh đèn mờ nhạt từ phía sau tấm vải bố.