301 Sáng sớm se lạnh, cành non lặng lẽ đâm chồi. Hồng trần quanh quẩn mấy phen, trong chăn vẫn còn quen mùi hơi ấm. Từng làn hương thoang thoảng quẩn quanh người, làn da bạch ngọc cùng với má hồng ôm ấp trong lồng ngực.
302 Lúc ra khỏi khách sạn, Thẩm Thạch vẫn giữ vẻ thản nhiên như không, đồng thời cẩn thận, âm thầm, thoáng quan sát xung quanh, phát hiện người xung quanh đây không có ai chú ý tới mình, kể cả người trong khách sạn.
303 Theo Thẩm Thạch biết từ trước đến nay, khởi nguyên của pháp môn Ngũ Hành Thuật Pháp được cho là trước thời Nhân Yêu đại chiến một thời gian ngắn, rốt cuộc thực hư thế nào, ngày nay sớm đã không thể nào kiểm chứng được, mà trải qua thời gian dài Nhân tộc trong Tu Chân giới đối với sự ra đời và phát triển của Thuật Pháp Ngũ Hành cũng phân vân, có tin đồn rằng là do một vị tuyệt diễm kinh tài thiên tư xuất chúng – một trong Nhân tộc Lục thánh – sáng chế; lại có người nói là đại chiến qua đi một vị vô danh nào đó ngẫu hiên phát hiện được một môn đạo pháp, vì thế mà hưng thịnh; cũng có người nói thẳng là lịch sử của Ngũ Hành thuật pháp trên thực tế vượt xa sự tưởng tượng của mọi người, lâu đời hơn nhiều, từ thời Thái Cỗ đã tồn tại ở trên đời, âm thầm lưu truyền trong Nhân tộc, đến sau khi Nhân tộc hưng thịnh mới phát dương quang đại.
304 “Xẹt, xẹt, xẹt…”Tiếng bước chân nhỏ nhẹ trầm thấp từ trên thềm đá Thư Hải vọng lại, lão đầu tóc bạc có chum râu dê kia chắp hai tay sau lưng, một mình tiến về lối ra trên cao, khuôn mặt dường như có điều suy nghĩ, tựa như nhớ lại gì đó, nhíu mày nhẹ giọng tự nhủ: “Thẩm Thạch…Cái tên này hình như trước đây đã nghe qua ở chỗ nào rồi a?”Lão đi đến tầng trên Thư Hải, đệ tử Lăng Tiêu Tông hai bên thềm đá cũng dần dần nhiều hơn, thỉnh thoảng có người đi gần đến chỗ thềm đá nhìn thấy lão đầu này, kết quả là nguyên một đám đệ tử Lăng Tiêu Tông lập tức sắc mặt nghiêm trang, thần sắc đoan chính cúi đầu chào, thần thái kính cẩn, ngược lại lão đầu mang chum râu dễ này lại không quá để ý đến tình huống xung quanh, phần lớn là tùy ý gật đầu qua loa ứng phó cho xong, thậm chí có khi còn đi thẳng.
305 Nhạn Chi tìm đến vội vàngMang tin vui tới lại càng đáng yêuThuật pháp nhờ đệ mua nhiềuCho nên giảm giá là điều tất nhiên. Đề tự - bé mỡ“Thẩm sư đệ, đệ đang định đi đâu đó?”Hai người sóng vai đi trên sơn đạo, Từ Nhạn Chi thuận miệng hỏi Thẩm Thạch, Thẩm Thạch do dự một chút, nói: “Đệ dự tính đi Bạch Hạc Đường nhận mấy nhiệm vụ, sau đó thì xuống núi.
306 Cặp đôi sư đồ nhắng thayNgười tung kẻ hứng cứ hay làm tròLàm cho Thẩm Thạch âu loCấp ba thuật pháp có cho nửa tiền!Đề tự - bé mỡTừ Nhạn Chi đi vào đại điện Ngũ Hành Điện, thấy Thẩm Thạch vẫn còn đứng một mình đợi ở đó, khóe miệng lộ ra chút vui vẻ, bước chân đi tới nhanh hơn một chút.
307 Nhạn Chi vâng lệnh lão đầuMang theo thuật pháp đem trao cho ngườiTrúc Nhi trầm tĩnh một thờiGiờ đây nàng lại rối bời tâm can. nguyenminhnhut1491900Từ Nhạn Chi đi vào đại điện Ngũ Hành Điện, thấy Thẩm Thạch vẫn còn đứng một mình đợi ở đó, khóe miệng lộ ra chút vui vẻ, bước chân đi tới nhanh hơn một chút.
308 Trong lầu hai, khách sạn An SơnLăng Xuân Nê chờ đợi mỏi mònChỉ còn tiểu Hắc cùng bầu bạnTâm tình trơ trọi với nước non. nguyenminhnhut1491900Trong tĩnh thất, Thẩm Thạch ngồi xếp bằng trên giường, trước mặt đặt một tờ giấy vàng.
309 Cạn dần một chén Hoa ĐiêuLòng buồn lòng nhớ bao nhiêu là buồnLão đầu sẵn gặp thử luônNhạn Chi ngồi cạnh tựa muôn hoa cười. nguyenminhnhut1491900Thẩm Thạch trí nhớ không tồi, liếc một cái liền nhận ra lão đầu râu tóc bạc trắng có chòm râu dê này ngày trước ở tầng trệt của Thư Hải mình đã từng gặp qua.
310 Bồ lão đầu chủ tâm thu nhậnThẩm Thạch kia cũng quyết xin vângLòng còn luống nặng hồng trầnChả hay lo lắng cho phần nào đâu?Đề tự - nguyenminhnhut1491900Bồ lão đầu cười cười, không lập tức trả lời hắn mà trầm ngầm một lát mới nói: “Ngươi theo ta ra ngoài một chút đi”.
311 Luyện đan nhất đạo kiến thực cực lớn, chú ý rất nhiều. Không cần nói đến thiên biến vạn hoá phối hợp các loại đan phương, chỉ cần tính đến các kỹ xảo trong từng thời điểm cũng đã là các kỹ năng cực kỳ tinh thâm.
312 Tiếng kẻng lanh lảnh như vẫn quanh quẩn bên tai, nhưng bên trong Minh Hỏa Điện thì lại hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có trên đỉnh của đại điện bốc lên vài làn khói mỏng manh, như biểu lộ những gì đang phát sinh bên trong sự tĩnh lặng kia.
313 Luyện Đan đến mức cao tràoNgười người háo hức ào ào đến xemVinh quang tài phú đi kèmNhưng tên đầu đá chả thèm quan tâm. Đề tự - Bé MỡSắc trời đã nhá nhem, màn đêm lặng lẽ buông xuống, tiếng kẻng vang lên, mọi đệ tử của Đan Đường nghiêm túc đứng thẳng người, những người thất bại liền lui xuống nghỉ ngơi còn một số vẫn yên lặng chờ đợi kết quả.
314 Khảo thí hôm nay đã tới rồiThạch Đầu hồi hộp với lo âuGiám khảo Vân Nghê, Bồ lão chọnSan hô bãi đá, thể hiện tàiBỗng đâu Tôn lão thân xuất hiệnViện cớ đi chơi, hoạch đề bàiĐổi mới: san hô tầng ở giữaNgân quang hải quỳ lấy lên chơiThành Lưu Vân Xuân Nê ngóng đợiChợt khuê môn tiếng gõ cửa dồn.
315 Hữu tới báo tin Thạch không đếnTiện tay thu xếp chốn an thânNgũ Hành Điện, Bồ lão nổi giậnKhông hiểu chuyện, Thạch hỏi tỷ Nhạn Chi. Đề tự - gacanhcut.
316 Thiết Kiếm đến can ngănLão Bồ đành chịu nhịnHứa Hưng nhìn Tôn HữuHỏi nguyên do vì đâu?Hữu thản nhiên một câuHắn thật tâm "bằng hữu"Đề tự - gacanhcut. oo7Không khí bên ngoài Ngũ Hành Điện bỗng trở nên vô cùng ngột ngạt, dưới tình huống hai vị đại chân nhân đang giằng co nhau, hơn nữa rất có khả năng trực tiếp động thủ, Từ Nhạn Chi và Thẩm Thạch đứng ở phía xa cũng không biết phải làm gì.
317 Bởi "thích" Thạch đầu nên đã liệuCự thủy thuật kia sớm trao truyềnĐắc ý, lão Bồ cười lẩm bẩm:Giảo hoạt nhà ngươi thắng ta sao. Đề tự -gacanhcut. oo7Mọi người bay đi giữa trời mây mênh mông, từng trận cuồng phong thổi ngang rát buốt.
318
319 Thẩm thạch đáy biển dò tìmNgân quang hải quỳ im lìm ở đâuBất ngờ nơi đáy biển sâuBạn thân xưa cũ bấy lâu đón chào. linh92Máu cá đỏ thẫm, dù ở trong nước biển nhưng cũng mơ hồ tỏa ra một mùi tanh đậm đặc dị thường.
320 Hai người dưới biển bơi nhanhLướt ngang bao cảnh như tranh chẳng màngHải Quỳ tìm ngọc gian nanHải Tinh giúp đỡ dễ dàng lấy ngayThẩm Hải nói lời chia tayTrở về mặt đất mới hay sự tình.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Năng
Số chương: 50