1 Thành Hướng Bắc nghĩ rồi, cả đời hắn chỉ thua dưới chân Lộ Nam.
Mọi chuyện phải quay lại cái ngày hai người quen biết nhau, đó là một giờ chiều một ngày tươi sáng, địa điểm là phòng ngủ nhỏ tầng hai Thành gia, Thành Hướng Bắc như cây cỏ lay động đã bảy tháng, còn Lộ Nam sáu tháng.
2 Học xong tiểu học, hai người cùng nhau thi đỗ vào một trường sơ trung hạng nhất của thành phố. *
Chú thích: Bên trung quốc chia hệ thống giáo dục thành ba cấp lớn gồm: tiểu học, giáo dục phổ thông (sơ trung và cao trung), đại học và sau đại học.
3 Bữa trưa, quả nhiên Lộ Nam không muốn ăn gì.
Sáng ăn phải quả táo quá lớn, đến trưa cũng chẳng thấy đói. Lộ Nam ngồi một chỗ không người, chống cằm nhìn Thành Hướng Bắc xếp hàng.
4 Ngày hôm sau phải sắp chỗ ngồi, bầu cán bộ lớp.
Lộ Nam đến chết không rời Thành Hướng Bắc, dưới ánh mắt soi mói của giáo viên đã tranh được quyền lợi ngồi cùng bàn với hắn.
5 Cái này gọi là đánh trước quen sau.
Qua trận đánh hội đồng kia thì Thành Hướng Bắc và Chu Mục xem như quen biết nhau.
Sau này gặp gỡ nhiều hắn phát hiện thì ra đối phương không phải là người xấu, Chu Mục là Chủ tịch Hội học sinh, cũng kết nạp Thành Hướng Bắc vào hội học sinh luôn.
6 Nghỉ đông hai người đều dậy sớm cho nên rảnh rỗi chẳng có việc gì làm.
Anh trai Thành Hướng Bắc – Thành Hướng Đông đã trở về, còn mang theo quà cho bọn họ.
7 Sau khi đi học lại, quan hệ giữa Thành Hướng Bắc và Lộ Nam vẫn thuần khiết như cũ.
Còn cái hôn đó, Lộ Nam căn bản chẳng thèm để ý.
Thương thay Thành Hướng Bắc vì thế mà mất ngủ hai đêm, lật qua lật lại hồi tưởng về nó.
8 Không lâu sau lần du xuân, giải bóng rổ cấp trường cũng bắt đầu.
Lộ Nam vốn rất đam mê, vừa biết có trận đấu thì mỗi ngày đều ngồi xổm ở sân bóng, túm về cũng không đi.
9 Khai giảng năm hai, Thành Hướng Bắc và Lộ Nam không thể ngồi cùng một bàn nữa.
Nguyên nhân là Thành Hướng Bắc không biết từ lúc nào đã cao hơn Lộ Nam vài cm cho nên không thể tiếp tục ngồi vị trí trung tâm với cậu, vì vậy lần sắp xếp chỗ ngồi này, Lộ Nam ngồi cùng bàn với Lâm Tiểu Thiên ở vị trí trung tâm, Thành Hướng Bắc ngồi một bàn với Chu Phác, bàn thứ hai từ dưới lên.
10 Cuối cùng Lộ Nam cũng lén lút đọc xong cuốn Slamduck đấy.
Coi như năng lực tiếp thu của cậu tương đối mạnh, còn nghĩ chắc ngôn từ của truyện không đúng, đọc một lần không hiểu thì Lộ Nam đọc lại ba lần để biết mình rốt cuộc đã mượn loại truyện nào.
11 Nghỉ hè, chị họ Lộ Nam là Lộ Thiến đến nhà cậu làm khách.
Hai người đã hai năm không gặp nhau, lần gặp mặt này phá lệ cực kì thân thiết. Ngoại hình Lộ Thiến mang hướng phương tây, là do có mang dòng máu lai trong người, khuôn mặt sắc nét hơn người thường nhiều, thoạt nhìn rất có khí thế.
12 Cùng lúc đó, Thành Hướng Bắc gặp Chu Mục
Trước khách sạn hai sao duy nhất của thành phố, Chu Mục đỡ Lâm Thông chậm rãi đi ra, bước chân Lâm Thông có vẻ vô lực, sắc mặt tái nhợt.
13 Lộ Nam quen biết với em gái kết nghĩa này thực là vi diệu.
Với cá tính mơ màng của Lộ Nam mà nói, cậu có thể chủ động đi làm quen với một người đã rất khó khăn chứ đừng nói là một nữ sinh, còn là nữ sinh nổi tiếng trong toàn trường.
14 Thành Hướng Bắc bắt đầu thử Quan Nghi Giai.
Ban đầu hắn còn cho rằng Quan Nghi Giai thích Lộ Nam, đáng lo hơn, hắn sợ Lộ Nam cũng thích Quan Nghi Giai.
15 Nguồn cài pass cật nhật sau. .
16 “Mày là Lộ Nam?” Một thanh niên nhuộm đầu vàng chóe, miệng ngậm điếu thuốc hỏi.
Lộ Nam ngập ngừng gật đầu, không hiểu có chuyện gì nhưng cậu cảm giác được mùi nguy hiểm.
17 Thi xong cao trung, Thành Hướng Bắc bị cha hắn ném vào nhà máy để rèn luyện.
Cha Thành tính toán điểm thi xong thấy vào cao trung của thành phố không có vấn đề gì, rất vui vẻ đá con trai nhỏ ra ngoài.
18 Thành gia chưa bao giờ trải qua một thảm họa như vậy.
À, thực ra cũng không thể nói là chưa từng, chỉ là từ khi chuyển nhà vào thành phố thì chưa từng gặp phải chuyện như vậy.
19 Cuộc sống trung học của Lộ Nam diễn ra không suôn sẽ chút nào.
Từ trước đến nay luôn được Thành Hướng Bắc chăm sóc cho nên có nhiều chuyện cậu không biết xử lý thế nào.
20 Nguồn khóa pass cật nhật sau