1 “Hoàng huynh… Yunnie thật đáng ghét!” Giọng nói thanh thoát như ngọc rơi trên khay truyền vào trong Phong Đức điện, một bóng người mặc bộ trang phục trắng vội vàng tiến vào trong điện.
2 “Jaejoong, dậy đi. ” Hoàng đế nhẫn nại gọi người trên giường dậy. Hai người bọn họ lúc không có ai bên cạnh thường gọi thẳng tên, vì dù sao cả hai từ nhỏ cùng nhau lớn lên, thân phận các thứ trong mắt hai người chỉ là xưng hô.
3 Bốn người ngồi xuống phòng khách, Kim thị ngồi chính giữa, Kim Jaejoong ngồi bên trái bà, Jung Yunho ngồi bên trái Kim Jaejoong, vậy nên Shim Changmin ngồi bên phải Kim thị.
4 Kim Jaejoong một chân khóa trên người Jung Yunho, không ngừng tiến lên phía trước: “Hoàng thượng ——“ Âm cuối còn kéo dài, muốn bao nhiêu ngọt ngào thì có bấy nhiêu.
5 “Jaejoong à, dậy đi, chúng ta phải dùng ngọ thiện rồi. ” Jung Yunho gần như ngày nào cũng phải làm việc này —— Cướp Kim Jaejoong từ chỗ Chu Công về.
Kim Jaejoong tựa hồ đã tỉnh, nhưng lại dùng hai tay che kín mặt, chỉ lộ ra một khe hở nhỏ cho đôi mắt to tròn vụng trộm nhìn Jung Yunho: “Jaejoong ngượng ngượng…”
Jung Yunho bật cười, vỗ vỗ mông cậu: “Sao giờ Jaejoong lại thẹn thùng thế này, lúc muốn hôn hôn Yunho có thấy xấu hổ đâu!”
Kim Jaejoong càng thêm ngại ngùng, dùng chăn bọc kín mình, lăn qua lăn lại trên giường: “Ô ô… Jaejoong không muốn nhìn thấy Yunho, Jaejoong thật mất mặt…”
“Có cái gì mất mặt đâu.
6 Kim Jaejoong thấy Jung Yunho đi rồi cũng ngồi không yên, nói với Kim thị: “Mẫu hậu, chọn phi tử không thú vị, Yunnie cũng đi rồi…”
Kim thị vỗ vỗ lưng cậu: “Vậy con cùng mẫu hậu đến chỗ hoàng huynh con được không? Mẫu hậu nhớ hoàng huynh con rồi…”
Kim Jaejoong nhẹ gật đầu.
7 Gia yến
Gia yến hoàng gia bình thường cũng chỉ có vài người, nhưng lần này trưởng công chúa Huệ Dương trở lại cung, khiến cho gia yến vốn chỉ chuẩn bị cho năm người phải khẩn trương tăng thêm hai bộ bát đũa.
8 Jung Yunho phải vào triều sớm, cũng không thể ở cùng Kim Jaejoong, cho nên Kim Jaejoong ăn hết bữa sáng liền nhao nhao lên muốn Shim Changmin dẫn cậu ra ngoài chơi, Shim Changmin cũng không có biện pháp nào, đành phải dẫn cậu đi ra ngoài.
9 Trên long liễn
“Đáng ghét, sao lại sờ người ta…”
“Đáng ghét, người ta không muốn đâu…”
“Hoàng thượng Thỉnh tự trọng…”
“Jaejoong, nếu ngươi không chịu nói chuyện bình thường, ta không nghĩ mình có thể nhịn đến khi về hoàng cung đâu… (╰╯)#”
“Hì hì hì…”
Kim Jaejoong nằm trong lòng Jung Yunho, hai tay ôm cổ hắn, mắt to lóe sáng nhìn hắn: “Ngươi biết không, ta vừa mới thắng lại chồng ngân phiếu mà ngươi cho Changmin buổi sáng đấy!”
“Thật sao?” Jung Yunho mắt chứa ý cười nhìn cậu.
10 Ngày hôm sau quả thực là một ngày rất đáng kỉ niệm, bởi vì ngày hôm nay là ngày duy nhất quân chủ anh minh, văn thao võ lược —— Jung Yunho không lâm triều.