1
Edit: Hầu lão bà bà
Beta: Lynn
Gió thu lãnh liệt, thổi từng đợt từng đợt làm những cành cây đong đưa, lá vàng cũng theo gió thu mà bị cuốn đi, không biết cuốn tới nơi nào.
2
Edit: Yui313
Beta: Hầu lão
Khi Phó Vịnh Hoan hoảng sợ kêu lên, Tề Tín Sở rất nhanh đến gần hắn, bàn tay hạ xuống.
Phó Vịnh Hoan đem khuôn mặt kiêu ngạo hướng về phía trước, hắn nghĩ Tề Tín Sở sẽ dùng bạo lực với hắn, hắn tuyệt không khuất phục bởi bạo lực.
3
Edit: Yui313
Beta: Hầu lão
Tổng quản nói xong khiến Phó Vịnh Hoan kinh ngạc ngẩn ra, hắn về tới phòng, ngồi ở đầu giường nhưng lại không thể ngủ, cho dù nằm ở trên giường cũng trợn mắt nan miên, liền gọi tới Vô Ưu hỏi chuyện này.
4
Edit: Yui313
Beta: Hầu lão
“Thiếu gia, chúng ta đi dạo phố rất lâu rồi, còn muốn đi bao lâu nữa?” Vô Ưu khó hiểu hỏi.
Đi dạo phố cái gì cũng không mua, thiếu gia giống như không thấy cái gì, cứ đi không mục đích như vậy, đi đến mức, ngay cả hai cái chân hắn đã mỏi lắm, thực không hiểu được thiếu gia rốt cuộc muốn mua cái gì.
5
Edit: Hầu lão
Beta: Lynn
Phó Vịnh Hoan rời giường vẫn còn buồn ngủ.
Bởi vì tối qua quá vui, hắn không ngủ được, tới nửa đêm mới ngủ, ngủ không quá một hai canh giờ đã bị Vô Ưu lay tỉnh, nói Tề Tín Sở ở đại sảnh chờ hắn, hắn mới vội vàng thay quần áo ra ngoài.
6
Edit: Hầu lão
Beta: Lynn
Phó Vịnh Hoan phân phó Vô Ưu, nếu hai cây vải kia tốt như vậy, Tề Tín Sở lại là chủ tử của Tề gia, vậy phải làm một bộ cho y, để cho y xuất môn bên ngoài cũng có thể diện đẹp mắt chút.
7
Edit: Hầu lão
Beta: Lynn
“Ngươi làm cho đôi mắt của ta luyến tiếc dời đi. ” Tề Tín Sở thâm tình đáp lại Phó Vịnh Hoan.
“Miệng lưỡi trơn tru!” Mặt Phó Vịnh Hoan ửng đỏ, trong lòng lại ngọt ngào vô cùng.
8
Edit: Hầu lão
Beta: Lynn
“Nhị thiếu gia đã trở về. ” Vô Ưu hét to một tiếng.
Tề Triết Hoài vốn nhìn khuôn mặt tươi cười của Phó Vịnh Hoan thì lập tức đông lạnh lại, không cao hứng nói: “Ta về nhà lâu như vậy, bảo người đi gọi hắn đến đây, hắn lâu như vậy mới đến.
9
Edit: Hầu lão
Beta: Lynn
“Ngươi làm cái gì?” Phó Vịnh Hoan tức giận hét lên.
Lý Đại kinh hãi, lập tức rút tay về.
Tề Triết Hoài vội vàng hòa giải nói: “Vịnh Hoan, hắn là không cẩn thận đụng phải, huống hồ người vừa mới té ngã, hắn cũng đỡ ngươi, ngươi làm gì mà hung dữ như vậy?”
“Ta thật sự phải về.
10 Edit: Hầu lão
Beta: Lynn
Tề Triết Hoài không đi về phía phòng của mình, ngược lại đi đến phòng của Phó Vịnh Hoan, gã muốn xem tình hình của Phó Vịnh Hoan có nghiêm trọng hay không.