61 Ngộ nhận … nó sợ 2 từ ngữ ấy … Hắn vẫn muốn lấy được quyển nhật kí từ nó, nó cố gắng né tránh, cả bàn tay hắn và cả cái gương mặt ấy bao lần khiến nó phải tự đánh thức mình, đừng quá mơ mộng và tin vào 1 ai.
62 Hắn như ngập ngừng và không thể tiếp tục gần hơn, chắc do hắn sợ nó vẫn chưa sẳn sàng và mình thì chưa có đủ dũng cảm. Tiếng điện thoại của hắn reo lên, mắt nó mở ra và nhìn hắn, trao cho hắn những câu hỏi bằng mắt và mong sẽ nhận được câu trả lời ngay bây giờ.
63 Chập 20 “ Ngày cuối cùng cho những kỉ niệm [đẹp]” Ừm, đúng là vậy. Đây có lẽ là ngày cuối cùng cho những kì niệm đẹp của mái trường trung học. Tết sẽ đến và chúng nó ít gặp nhau hơn, dành thời gian cho gia đình nhiều hơn.
64 -Đừng cố gắng bên cạnh em nếu anh không thích. Như thế em lại càng cảm thấy mình bị lợi dụng. -Nhưng … -Nhưng sao, nhưng anh sợ rằng anh hai em sẽ không chịu tiếp tục với chị Quậy sao.
65 Trưa cũng đến, tụi nó đã dùng xong bữa trưa và tất cả đều không muốn nướng thêm nữa. Boo cũng thức dậy và trông sắc thái ổn hơn. Cả đêm dài con nhỏ trực suốt nên hôm nay chắc chẳng có sức lực mà tham gia gì cả.
66 Ngày cuối cùng cho những kỉ niệm đẹp. Đêm nay, cái đêm mà bao nhiêu trái tim đều mong chờ. Lửa được thắp sáng rực bầu trời … Dù gió có thổi thì lửa cũng sẽ chẳng tắt… Trừ khi rằng mưa đến thì mọi chuyện mới khác đi thôi … Nắng lại hạ một lần nữa khi một ngày lại sắp trôi qua.
67 Những nỗi ngạc nhiên không thể không có, Phương xuất hiện như một thiên thần trong đêm. Bộ “blackdress” vẫn đang chờ cái cơ thể ngọc ngà này. Chắc có lẽ thằng Phương quá lộng lẫy đâm ra nhỏ Lan chẳng được ai để mắt đến.
68 Trời về đêm vẫn lạnh đi theo thông thường. Mèo vẫn ở đó và chờ đợi một ai đó về lều thế ca trực ình nhưng quả thật lớp nó đang rất hào hứng khi thằng Phương liên tục khiến ban giám khảo cả khán giả một phen vỡ bụng cười.
69 Nếu ai cũng có những kỉ niệm … Với Boo lúc này, kỉ niệm của con nhỏ là gì ? Tên con trai Hiệu Trưởng và cái cảnh hôn “hoành tráng” sao ? Hay đó là cái tinh cảm gì đó chợt xuất phát từ con tim.
70 ……… Ánh Lửa Sáng Rực Lên ………. Sức nóng lan toả, những đứa ngồi ở phía đầu tiên như toát cả mồ hôi vì sức nóng ấy. Thầy Hiệu Trường bắt đầu ra và bắt đầu cho cái chương trình này.
71 … Trót yêu anh rồi yêu nhiều lắm … …………. . . 3 giờ sáng… Một ngày nữa đang đến và tụi nó như dần rời xa cái khoảnh khắc đẹp của thời học sinh này. Lửa trại đang tàn dần và những bước chân đang hướng về cửa lều của lớp mình.
72 Một ngày dài để tụi nó dọn dẹp “bãi chiến trường”. Sáng mai sẽ là một hành trình mới cho những khởi đầu mới cũng như cái kết cho những chuyện chưa được rõ ràng.
73 -Đã nói rồi là không sao mà. Hắn cằn nhằn khi Abbu một mực muốn hắn trở lại bệnh viện. Người hắn nổi đầy mẩn đó như thế mà hắn thì lại cứ cứng đầu không muốn vào viện.
74 -Anh haiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ! [ con nhỏ phá đám ] Hắn giật mình và buông tay ra khỏi mái tóc của nó. Nó cũng vội vàng đứng dậy và đập đầu vào cái thành trên của chiếc xích đu.
75 Chập 21: “ Hoàng hôn trên biển vắng”. Tiếng xe cộ ngoài phố thưa dần khi trời càng về đêm. Cũng đã hơn mười hai giờ rồi và nhà thờ cũng đã đóng cửa. Các sơ đã đi ngủ, riêng nó thì vẫn đang ngồi trên mái nhà để có thể ngắm trăng.
76 Nắng đã bớt đi cái nóng nhưng màu sắc của bầu trời bắt đầu đậm dần… Có nhiều khi tự hỏi rằng vì sao khi trời hạ nắng, bầu trời đậm màu hơn nhưng sức nóng từ mặt trời lại giảm đi.
77 Như khó chịu và bực bội rõ, cậu ấy một lần nữa không tiết kiệm lời nói và năng lượng cho đứa con gái đang thật sự muốn một lần tiếp cận cậu ấy. -Đã bảo là không thích.
78 -Lạnh như thế, sao còn mặc đồ mát mẻ vậy? Tên con trai không biết từ đâu tiến đến và đi cạnh Boo. Thằng con ông Hiệu Trưởng. -Không cần anh quan tâm.
79 -Quậy à, haha, đừng coi, tao đạp cho rớt giường bây giờ. Căn phòng có giường đôi, ấy vậy mà cả bốn đứa tụi nó nằm chung một cái để giành chăn giành gối với nhau.
80 …………………… 1…. 2…. 3…. 4…. . 5…. . 6…. . 7…. . 8 …. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . ……………………. . 2…. 2……. . 3……. . 4………. . 5………6………7……….