41 “ Có lẽ, anh đã thích em”…. _________________ Những nổi ám ảnh dài theo năm tháng. Hắn đã ám ảnh nó chỉ vì 1 dòng chữ trong trang nhật kí, dòng chữ khiến nó thấy thật sự trái tim nó đã thoát ra khỏi 1 tản băng lớn, tản băng không có tình yêu hiện diện.
42 Chập 19 “ KHI AI ĐÓ SẴN SÀNG ĐÓN NHẬN. . . " Hằng ngày trôi qua vẫn như thế suốt tuần qua, hôm nay là chủ nhật và ngày mai thì chúng nó bắt đầu đến trường để xây lều trại cho lớp mình.
43 Cũng chỉ mới đó 1 tuần thôi, tụi nó còn giận nhau, còn cãi nhau khi vừa gặp lại. Giận dỗi và cảm thấy có lỗi với đối phương, những cung bậc ấy như đang thay nhau chiếm lĩnh cái vòng tròn cuộc sống của tụi nó.
44 Trại xuân bận rộn, cả lớp nó như muốn lật tung bầu không gian khi từng cử chỉ hành động của từng thành viên mang đậm chất tự tin, coi trời bằng nắp trà.
45 Trong khi dó tên Kenty chẳng lấy hé lấy 1 lời nào với Mèo, chỉ biết ngồi lật những trang sách trong thư viện, trông không giống tập trung nhưng cũng chẳng giống là đùa giỡn.
46 -Hế lô buổi sáng, ngủ ngon không ? -Ngủ có ăn được đâu mà ngon, vớ vẩn. -Này, đã thoả thuận không cãi nhau mà. -Anh nằm mơ và nghĩ ra được cái thoả thuận ấy à ? Vậy thì về nhà ngủ tiếp đi.
47 9 giờ … -Hội thi cắm hoa theo truyền thống trại xuân hằng năm bắt đầu. Hiệu trưởng lên tiếng để đưa bầu không khí bắt đầu trổi dậy sự cuồng nhiệt. Boo được sự trợ giúp từ Tiểu Quân và vài đứa con gái khác.
48 Look… See … Watch…. Đang ở dạng nào, tên “win tơ” ấy chẳng biết đang nằm ở dạng nào nữa. Thấy, hay chỉ nhìn lướt qua hay lắm “ngắm” nhỉ. Mèo đưa ánh mắt tìm kiếm lớp mình 1 lần nữa.
49 Buổi sáng khép lại với những kết quả đáng mừng, mặc dù con Boo vẫn còn thất vọng về giải cắm hoa của mình. Mẹ Boo là chủ của cửa hàng hoa lớn trong huyện, lại được rất nhiều giải thưởng trong các cuộc thi cắm hoa trong thành phố, nên về nhì có lẽ khiến con nhỏ khó chịu hơn ai hết.
50 Cả lớp dường như vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, vẫn tiếp tục ăn, có lẽ nhà trường chịu chi ở đoạn ăn uống này. Trong khi mọi người còn đang ăn, Abbu đi đến khu các nhân viên đang đứng đưa thức ăn.
51 Chiều tà, trời hạ nắng và không khí như ấm lại. Hắn mở nhạc từ chiếc loa mini sau đó thì bước ra khỏi lều khi mọi người vẫn còn đang ngủ. Abbu thì vẫn đang trực ở trên tầng trên cho cả lớp có được giấc ngủ ngon.
52 Loa trường bắt đầu ồ lên, cuộc thi tìm mật thư sắp bắt đầu. Hắn và nó vội chạy về khu tập trung để kịp chuẩn bị. . Tất cả các học sinh như muốn nổ tung lên khi đại diện của lớp bắt đầu hướng về sân bóng đá.
53 Quả thật bọn 12A5 cũng đang dần dần mò sang sân cát. Tụi nó tuy đã tìm được mật thư đầu tiên nhưng vẫn đang cố gắng tìm hết số còn lại. Cho đến khi số còn lại bên sân cỏ bắt đầu nản và đổ cả sang đây, Quậy bảo tất cả lớp nó rút để chuẩn bị tìm manh mối ật thư thứ 2.
54 ---- CÁI GÌ ---- Nó đứng phắt dậy và nắm tay mọi người đứng lên hết. Cả 7 đứa bắt đầu hướng về nơi mà bọn A5 vừa bước ra, …. Nhà kho của trường. Không ánh đèn, mù mịt và sâu trong góc trong khu thể thao, cả bọn có vẻ sợ vì nhiều lần nghe kể những điều không hay về cái nhà kho này.
55 Bước qua ánh đèn dưới cầu thang, màu đen của bóng đêm bao trùm lấy tụi nó. Nổi sợ hãi vì lo sợ sẽ có 1 đứa nào đó bị vướng phải chướng ngại vật mà Hiệu Trường cố tình đặt ra.
56 -Làm gì thế ? -Tụi này tìm mật thư cuối cùng, có phải cậu giữ không ? -Ừm, là tôi, nhưng không phải muốn chạm vào người ai cũng được. Nếu muốn lấy được mật thư cuối cùng thì trong 4 đứa con gái, ai có khả năng thì lục đi, còn 3 người các cậu thì dễ dàng để chiến thắng quá rồi.
57 Mọi người giải tán khi cuộc thi gây cấn này kết thúc. Không mấy ai vui vẻ vì cái kết của cuộc thi không trong sự mong đợi, có sự căng thằng giữa 2 lớp khi phải đối đầu với nhau.
58 Màn diễn hơn cả mong đợi của bọn con gái lớp nó. Động tác mạnh mẽ với những bước chân khiến mọi người đều phải tập trung cao độ mới hình dung được mức độ khó của những điệu nhảy ấy.
59 Trời thật sự tối khi đồng hồ đã chính thức điểm 12 giờ. Gió thổi khi những ánh đèn đã tắt, chỉ còn những ánh nến nhỏ trong những túp lều, chỉ còn những ánh đèn nhấp nháy ở cổng trại.
60 …Ngày … tháng … năm… Chúa à, con lại một lần nữa phải lung lay và lo sợ rồi ạ. Con không hiểu sao nữa, nếu thật sự con có “háo sắc” thì cũng sẽ lựa chọn Abbu hơn là hắn.