61 Chương 56 Nấu rượu hỏi tình. . . Vì tránh để đối phương có quá nhiều thời gian sắp xếp binh lực lại, trong vòng nửa tháng tới, chiến sự xảy ra rào rạt như mưa to, không có ngày nào yên ổn.
62 Chương 57 Ta không biết. . . Vấn đề này, ta thật không trả lời được, chỉ có thể trầm mặc. Không muốn hỏi: vì sao hắn lại không có ta không được? Hắn có chỗ nào không tốt? Ta có chỗ nào tốt? Cũng như ta vẫn không hiểu, vì sao đoạn đường này không ai trồng liễu, quay đầu nhìn lại liễu đã mọc xanh rờn.
63 Chương 58 Lão gia có hỉ. . . Lúc nghe tin chiến báo về hỏa dược, ta lập tức nghĩ đến Đường Tư, nhưng thời gian quá ngắn không kịp ngẫm nghĩ sâu thêm, sau đó mới từ từ suy nghĩ lại - tuy không biết rốt cuộc hắn làm cái gì, nhưng ít nhất ta có thể khẳng định, dù sao Đường tiểu Tam sẽ không làm chuyện gì gây bất lợi cho ta – thôi được, ít ra là hắn sẽ không làm chuyện mà hắn nghĩ là bất lợi đối với ta, nhưng kết quả ra sao thì lại rất khó nói.
64 Chương 59 Ôm cây đợi thỏ. . . Cổ Thuần Kiệt đứng ở ngưỡng cửa nói: "Điện hạ, thức ăn đã đưa đến. " Ta giật mình đẩy Đào Thanh ra, thấy chỉ bạc – vì hôn môi mà sinh ra như người ta vẫn kể, trên mặt nóng lên, hắn tựa tiếu phi tiếu nhìn ta: "Nàng cũng biết thẹn thùng?" Xì, ta cũng đâu có vô sỉ đến như vậy! Vì giữ gìn hình tượng, ta bò ra từ trong lòng Đào Thanh, ngồi vào phía đối diện, ho khan mấy tiếng, nói: "Vào đi.
65 Chương 60 Đào Thanh nói: "Nàng đi trước đi, ta có chuyện muốn nói với hắn. " Ta quay đầu lại nhìn hắn, dùng khẩu hình nhép môi hỏi hắn: nói chuyện gì? Đào Thanh cười mà không đáp, bàn tay đặt trên vai ta đẩy nhẹ, ta cong môi lên, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, chậm rãi đi về lều chủ soái.
66 Chương 61 Được thương yêu suốt đời. . . Rời khỏi quân trướng, ta về lều của mình, lúc này ”cuộc trò chuyện của nam nhân” giữa Đào Thanh và sư phó dường như sắp kết thúc, ta chỉ nghe được một câu cuối của Đào Thanh ".
67 Vừa tính về lều, tên Từ Lập âm hồn bất tán đã đuổi theo kịp, lần này trực tiếp giữ chặt lấy Lưu Triệt, dáng vẻ rất giống chặn kiệu kêu oan. Ta lườm Lưu Triệt một cái, thấp giọng nói: "Ta đi trước đây", lập tức chuồn đi, lại cảm giác được ánh mắt tuyệt đối không thể gọi là thân mật của Từ Lập trừng về phía ta, sống lưng ta chợt lạnh, rùng mình một cái khiến Kiều Vũ chú ý thấy, hắn xoay đầu bắn ra một ánh mắt mang hình thanh đao cảnh cáo Từ Lập thay ta.
68 Chương 62 Nghị hoà. . . Giả đau bụng bị phát hiện ra, Đường Tư nhéo lỗ tai ta, hung tợn nói: "Trước kia thì giả đau tim, giờ giả đau bụng, ngay cả đau bụng kinh nàng cũng giả, giả riết thành ghiền rồi hả?" Ta phủi rớt tay hắn, lui mình về phía sư phó và Đào Thanh tìm nơi che chở.
69 Ta kéo lại cổ áo choàng cho kín, chỉ dãy núi đối diện, cười nói với Kiều Vũ: "Tứ nhi, xem, núi kia đẹp biết bao. . . " Sau đó tiếp tục mặt dày nói "Không biết núi có nói về ta giống như vậy hay không.
70 Đến cùng Từ Lập còn có Bạch Phiền. Ta không tiếp xúc nhiều với Bạch Phiền, người này hơn năm mươi tuổi, là người trầm ổn quả cảm, cũng xem như là một tướng tài hiếm thấy, đáng tiếc là dùng binh còn thiếu chút linh hoạt, bảo vệ biên cương thì được, nhưng để thu phục đất đai đã mất thì lại rất khó.
71 Chương 63 Kết cuộc. . . Như dự đoán của Đào Thanh, sư phó và Lam Chính Anh bắt đầu đánh Thái Cực quyền kéo dài thời gian, ta đứng ngồi không yên, nhưng cũng hết sức giữ gìn lời hứa với Kiều Vũ - tuyệt đối không đi lại một mình, tự chăm sóc bảo vệ chính mình.
72 Chương 64 Dù cho ta hết lần này đến lần khác thành thật cự tuyệt hắn, hắn vẫn không dùng sức ép buộc ta, nhưng đối với người khác, thủ đoạn của hắn sẽ không hề ôn hòa như thế.
73 Chương 65 Mưa gió khuynh thành. . . "Ta vốn hy vọng có thể được chứng kiến ngày hài tử trong bụng nàng chào đời, dù không thể nghe nó gọi ta một tiếng cửu cửu nhưng ít ra ta còn có thể nhìn thấy nó, ôm ấp nó.
74 Chương 66 Hãy cháy đi, ngọn lửa nhỏ!. . . Hiện thực không như trong tiểu thuyết thoại bản, lúc hấp hối còn cho phép ngươi được vui sướng tràn trề dốc bầu tâm sự.
75 Chương 67 Năm nghìn mũi kiếm sắc bén chậm rãi hạ xuống, mưa dần dần tạnh, ta giơ tay chùi đi nước mưa trên mặt, tay phải rút trường kiếm ra chỉ thẳng vào Từ Lập.
76 Độc Tật Lê? Xem đây! Tỏa Cốt Đinh? Xem tiếp! Miên Lý Châm? Đỡ nè! "Con bà nó! Nàng đừng sờ lung tung nữa!" Đường Tư nổi giận gầm lên một tiếng. Cái túi Bách Bảo của hắn lớn như có thể chứa cả vũ trụ, ta móc ra bảy, tám thứ ám khí ném về phía sau - đáng tiếc! không cái nào trúng cả! Quả nhiên phóng ám khí quan trọng nhất vẫn là thủ pháp.
77 Chương 68 Thí chủ có độc. . . Địa hình vùng Mân Việt quốc này thật có chút phức tạp, Đường Tư đối với Bạch Dương cốc rõ như lòng bàn tay, nhưng ra khỏi Bạch Dương cốc liền lập tức trở thành lộ si, chỉ có thể dựa vào Yến Ly, thế là ba người lặn lội tìm đường trong núi rừng.
78 Chương 69 Dưỡng thai Lúc này rốt cuộc Yến Ly mới hỏi đến Bất Ngốc hòa thượng ngồi cách đó không xa. "Ai vậy?" Đường Tư đáp thay ta: "Tự xưng là hòa thượng cư ngụ trong núi, trông bộ dáng có vẻ như là người của Bạch tộc.
79 Chương 70 Căn miếu đổ nát nằm ở chỗ thập phần hẻo lánh, địa điểm rất khó tìm, nếu không phải cố ý sẽ rất khó tìm ra. Ba người bọn ta ở lại căn miếu đổ nát, mỗi ngày Yến Ly đều ra ngoài dò la tin tức, đồng thời nghĩ cách truyền tin cho bọn Đào Thanh, mỗi lần đi thường là mất hết nửa ngày, không bao giờ hắn về tay không, ngoại trừ mang tin tức trở về, thường còn thuận tiện bắt về vài con cá làm chút món ăn thôn quê dân dã.
80 Chương 71 Thật ra Đào Thanh nghĩ cũng không sai, chốn núi rừng này quả thích hợp để dưỡng thai, ở lại nơi đây, có lúc ta như quên mất sự ồn ào, náo loạn của thế giới bên ngoài, cả ngày sống như say như mộng, nhưng khi bất chợt nhớ lại chiến sự đang xảy ra bên ngoài, không khỏi phải thở ngắn than dài, cảm thấy mình trốn tránh hiện thực như vậy thật không phải chút nào.