81 Chương 72 Ta chọc chọc cánh tay Đường Tư "Ối, ta không có nghe lầm đó chứ?" Đường Tư nhíu mày không lên tiếng, sau đó ngẩng đầu nhìn Yến Ly "Chuyện này có hiểu lầm gì phải không? Sao hắn lại có thể đồng ý đi hòa thân?" Ta cũng nghĩ vậy nên gật đầu phụ họa.
82 Chương 73 Con ta tên là Giới Sắc. . . Lúc gần đến Bảo Kính thánh địa, bọn ta sửa sang chỉnh đốn y phục lại một lúc, bởi vì trong bốn người thì Bạch Chỉ là người đứng đầu, nên sau khi đến thánh địa, ba người bọn ta không cần phải mở miệng, tất cả mọi việc đều giao lại cho Bạch Chỉ.
83 Chương 74 "Được, được, được. . . không ép, không ép! Một, hai, ba. . . " Dùng sức, dùng sức. "Không được rời bỏ ta!" Hít thở, hít thở. "Được, được, được, không bỏ, không bỏ! Một, hai, ba.
84 Chương 75 Vừa rạng sáng hôm sau, ba người bọn ta – phải nói là bốn người bọn ta lên đường trở về đại doanh. Ngựa được mua từ phiên chợ vùng phụ cận, không phải thứ thượng hạng, nhưng có thể chạy được là tốt rồi.
85 Chương 76 Đào Thanh đi một lúc sau thì Đường Tư đến. "Nàng sao vậy?" Đường Tư nghi ngờ bước lại gần hỏi "Nhị ca đi mà nàng cũng không tiễn. Nàng có tính đuổi theo Đông Ly hay không?" Ta giật mình phục hồi tinh thần lại "Đuổi!" Ta cắn chặt răng.
86 Chương 77 Đối tốt với một người trong nhất thời thì dễ, nhưng cả đời thì lại rất khó. Sư phó che chở ta mười năm, nhưng vẫn không đủ, ta muốn hắn cả đời.
87 Chương 78 Một lần nữa chiến hỏa lại dấy lên, trong quân tràn ngập khí tức báo thù, hàng loạt cuộc tấn công chỉ đổi lấy sự im lặng bế quan miễn chiến của Mân Việt quốc.
88 Chương 79 Yến Ly sợ ta bi thương quá độ nên không cho ta nhúng tay vào việc mai táng, ngầm xử lý thỏa đáng tất cả hậu sự, còn khăng khăng đòi đi cùng ta.
89 Hắn cũng không phải dạng người nhiều lời, có nhớ nhung cũng rất ít biểu lộ, hầu như rất khó nhận ra. Hạ thánh chỉ cho quan lại, ta thường dùng ngọc tỷ đóng dấu, thư tín viết cho hắn, đóng dấu là vân tay và vân chân của Đậu Đậu, nếu so sánh mỗi một phong thư với nhau có thể mơ hồ nhận ra Đậu Đậu càng ngày càng lớn hơn.
90 Chương 80 Lúc Quốc sư cầu kiến, ta vừa mới xem xong báo cáo của Ngũ Lục Nhất. "Bệ hạ, lệnh cầu hiền đã được gửi đi đến tất cả các châu huyện, Quốc Tử Giám cũng đã bắt đầu được sửa chữa lại, cuối tháng Bảy này Thái Học phủ sẽ hoàn tất.
91 Chương 81 Tháng Tám năm Minh Đức, học tử khắp thiên hạ được các châu huyện tiến cử theo "Lệnh cầu hiền" vào ở trong Thái học phủ ở đế đô. Phàm là người có thanh danh, tư cách đều được thăng lên làm Hồng Nho đệ, bổ nhiệm làm giảng sư, lĩnh bổng lộc Ngũ phẩm.
92 Chương 82 Trong đáy mắt sư phó hiện lên sự kinh ngạc và hoảng hốt - hừ hừ, ta nên sớm nhận ra từ trước là sư phó rất dễ bị đẩy ngã, chỉ cần ta kiên trì một chút, hắn sẽ không ỡm ờ nữa.
93 Chương 83 Từ lúc ta quyết định lập thái tử, quốc sư cứ ba ngày hai bữa là tới giục ta lập phượng quân, nói cái gì mà định danh vị rồi hậu cung sẽ yên ổn – thật là quá coi thường bọn hắn đi, dù danh vị có định thì bọn hắn cũng có thể náo loạn đến mức gà bay trứng vỡ thôi! Quốc sư lại nói, âm dương phải điều hòa, thiên địa mới có thứ tự, nước không thể một ngày không có phượng quân.
94 Phiên Ngoại: Lần đầu tiên với sư phó Bảo ta miêu tả tỉ mỉ lần đầu tiên của mình với sư phó thì thật là khó mở miệng, dù sao. . . aizz, lần đầu tiên mà, không thể yêu cầu quá cao, huống chi cả hai người đều ý loạn tình mê, lực đạo và độ sâu cạn khó tránh khỏi không đúng mực.
95 Phiên ngoại Đào Nhị Sau lưng một nam nhân thành công bao giờ cũng có một nữ nhân âm thầm ủng hộ. Sau lưng một nữ nhân thành công đều có nam nhân. . . thu dọn thành công đống rác hỗn độn nàng để lại.
96 Phiên ngoại Đường Tam Sư phó ngủ đêm lại trong Thái Học phủ, Yến Ngũ cũng đi theo chung với hắn, Kiều Tứ mắc ôm hài tử, Đường Tam đang tắm, ta rút kinh nghiệm xương máu, hiên ngang lẫm liệt nói với thị vệ giữ cửa: "Trẫm muốn xuất cung, các ngươi ai dám ngăn cản chứ!".
97 Phiên Ngoại Kiều Tứ: Màn kịch cuối cùng. . . Đào tạo người kế vị vô cùng quan trọng, những kẻ nhàn rỗi trong nhà bọn ta đều chủ trương phân công hợp tác.