81 Edit: BẠCH DƯƠNGBeta:yunafrCúc Như Khanh biết cô đẩy cửa đi vào, cũng biết cô bị mùi thuốc lá làm sặc,mặc dù anh không có ngẩng đầu nhìn, nhưng cũng thấy được bóng lưng của cô đang quật cường mà đứng đó, anh không có nói chuyện với cô, anh cảm thấy rất tức giận.
82 Edit: Quảng HằngMặc Thiên Trần yên lặng đứng lên, cô nhìn hắn một cái, tâm liền lạnh hơn một chút, biết rõ trở lại sẽ bị nhục, cô lại không còn nơi nào có thể đi, cô chỉ có lẳng lặng thừa nhận tất cả, vô luận sau này sẽ hành hạ như thế nào.
83 Edit: BẠCH DƯƠNGBeta:Quảng HằngMặc Thiên Trần ở từng giây từng phút trong chờ đợi vận mệnh của mình, cô đã chịu đủ hành hạ cùng đau khổ không có gì sánh kịp này, lịch sử cuả cô lại tái hiện cô liền cảm nhận được vô tận bi ai.
84 Mặc Thiên Trần nhìn chằm chằm vào anh, đem bi thương cùng kỉ niệm nén xuống, cô nhẹ nhàng mở miệng: “Cám ơn anh, Thần Phong. ”“Chúng tôi đi trước. ” Nhâm Thần Phong dắt đứa trẻ rời đi trước, nhà Mặc Thiên Trần có con nhỏ, anh không nên quấy rầy cô nữa, có đôi khi tới trễ một bước, vĩnh viễn cũng không dự được nữa.
85 Edit: BẠCH DƯƠNGBeta :yunafrTại sân bay. Cúc Như Khanh vừa mới ra tới cửa, liền nhận được tin nhắn của quản gia Đào Trung Ngọc rằng Khang Hạo sẽ lái xe tới đón hắn.
86 Edit: BẠCH DƯƠNGBeta :yunafrMặc Thiên Trần thấy anh không để ý tới cô, cũng thu hồi bàn tay trên cằm cô, cô vội vàng nhắm mắt lại, lần nữa tìm một chỗ thoải mái dựa vào nghỉ ngơi.
87 Edit: BẠCH DƯƠNGBeta:yunafrCúc Như Khanh không khỏi vừa bực mình vừa buồn cười, anh phát hiện, Mặc Thiên Trần cùng anh căn bản không phải có chung một suy nghĩ, anh nếu muốn trừng phạt chuyện Cúc Cầm Du ngày hôm qua đi khu vui chơi, ngày hôm qua liền lấy roi quất nó, còn chờ tới hôm nay buổi sáng cô tỉnh lại mới làm sao.
88 Mặc Thiên Trần trong nháy mắt cũng hiểu được khó khăn của Cúc Như Khanh trong việc giáo dục Cúc Cầm Du, mới mười lăm tuổi, vừa phải làm cúc thị Chưởng Môn Nhân, còn phải dẫn dắt một công ty, trong năm tháng hắn còn trẻ, nhất định không có sung sướng, nhất định không có thời gian nhàn hạ, nhất định đã trải qua rất nhiều ngăn trở, nhất định chịu rất nhiều khổ nạn, bằng không sẽ không dưỡng anh thành tính tình hôm nay.
89 Edit:BẠCH DƯƠNGBeta:UmiMặc Thiên Trần không biết rằng, mình giờ khắc này trong mắt Cúc Như Khanh, đến cỡ nào mê người. cô chỉ là rất cảm kích anh đã quyết định như vậy, vì dù sao Cúc Cầm Du cũng chỉ là một đứa bé.
90 Edit: BẠCH DƯƠNGBeta: UmiMặc Thiên Trần lại bị anh trêu cợt ! Buổi sáng trước khi cô ra khỏi cửa được anh dùng roi trúc dịu dàng mà “Trừng phạt”. Tối hôm qua khi anh trở lại, bộ dáng như thế, khiến cô lầm tưởng anh bị thương cần có người khẩn cấp cấp cứu , hại cô gấp gáp đến mức nhiệt tình chủ động cởi nút áo sơ mi của anh ra.
91 Edit: Như NguyệnMưa mùa thu, mảnh như lông trâu, giống như ngàn vạn cây ngân châm không biết từ nơi nào chợt kéo đến, rồi lại từng giọt tí tách rơi xuống không ngừng, hơn nữa gió thu xào xạc , làm cho người ta không nhịn được cảm thấy lạnh lẽo.
92 Edit: Như NguyệnSản nghiệp bí mật của Cúc thị. Cúc Như Khanh nhìn đến người phụ trách, còn có chú và bác của mình đứng ở cửa, ánh mắt anh bình tĩnh quét qua một cái, mới chậm rãi nhếch môi nói: “Hôm nay triệu tập mọi người đến họp, chắc hẳn mọi người cũng biết chuyện của Chu Truyền Tốt rồi, tôi cũng đã sớm nói qua, bất luận kẻ nào trong các người tham gia đường giây rửa tiền, tôi cũng sẽ không tha.
93 Edit: Như NguyệnMặc Thiên Trần thật không biết anh là có ý gì, cô và anh khoảng cách rất gần, thấy anh nói đến con gái mà trên mặt có ôn nhu cùng tươi cười, cô nghĩ, anh nhất định rất yêu con gái, mới có thể không tự chủ toát ra nụ cười.
94 Edit: Như Nguyện & Băng NguyệtLần này Mặc Thiên Trần đi công tác tới Anh quốc, một mặt là cô đi gặp mặt khách hàng, mặt khác cũng có tính toán của mình, cả cô và Cúc Như Khanh thường xuyên ở gần, cái loại cùng chung hô hấp đó cảm giác tựa hồ càng ngày càng không bình thường rồi.
95 Edit: Như NguyệnMặc Thiên Trần dùng hết sức, cũng không đuổi kịp chiếc xe đang vội vã rời đi, cô té xuống, ruột gan như đứt từng khúc khóc lớn tiếng, sau đó cố gắng bò dậy, lại tiếp tục chạy về phía trước, vẫn chạy.
96 Editor: Băng NguyệtBeta: Nghi PhươngMặc Thiên Trần tựa vào lồng ngực anh, cô biết cô không cưỡng lại được người đàn ông cố chấp bá đạo này, huống chi cô hiện tại hai chân bất tiện, khẳng định anh nhất định không cho phép cô ở lại một mình, con gái của cô ở đâu? cô nên làm gì bây giờ? Nghĩ đến đây, cô không khỏi ở trong ngực anh nước mắt rơi như mưa.
97 Beta : Nghi PhươngCúc Như Khanh vừa đến bãi đậu xe, Chu Tiểu Kiều đã ở đó chờ anh, “Khanh, chuyện cha em hôm nay đã chính thức lập án điều tra, anh có thể ra mặt giúp đỡ một chút không?”“Chính thức lập án điều tra chứng tỏ ông ta có tham dự chuyện này, tôi không thể giúp gì.
98 Editor : Băng NguyệtBeta : Nghi PhươngTrong phòng tắm, Mặc Thiên Trần nhắm mắt lại hưởng thụ, Cúc Như Khanh cho cô ở phòng VIP bệnh nhưng vẫn không thể so với phòng tắm ở nhà ! cô ngâm mình trong bồn tắm ấm áp, nước có hương thơm Ngọc Lan, cô thích mùa thu khi hoa Ngọc Lan nở rộ, lá xanh chỉ làm nền ột đóa hoa Ngọc Lan màu trắng, chưa thấy hoa đã có thể cảm nhận được mùi hương.
99 Editor : Băng NguyệtBeta : Nghi PhươngCúc Như Khanh chưa bao giờ ngủ ngon như chiều nay, sáng sớm tỉnh lại anh liền nhìn người con gái đang tựa vào ngực anh, hai má đỏ tươi, tóc có mấy sợi nghịch ngợm vẩy vào ngực anh, tay nhỏ bé của cô để trên mười ngón tay anh đang ôm eo cô, tựa hồ cố gắng đẩy ra, đòi chạy trốn.
100 Edit: Băng NguyệtBeta : Nghi PhươngCúc Như Khanh thật ra chỉ muốn nói, hôm nay anh sẽ cùng Cúc Cầm Du ở trong nhà luyện công, không ngờ Mặc Thiên Trần cắt câu lấy nghĩa lời của anh, hơn nữa còn cam kết tối nay sẽ ngoan ngoãn ngủ cùng anh, khóe môi anh tươi cười gật đầu một cái, sau đó mở cửa rời đi.