101 Edit: Băng NguyệtBeta : Nghi PhươngChặng đường dài anh cùng cô trải qua, có vui mừng có ưu sầu, có vui vẻ cũng có thương đau, đường đời đầy mưa gió kiên trình, đã từng vượt qua rất nhiều chông gai, ở Thượng Hải ngươi lừa ta gạt, rồi triền miên trong khách sạn quốc tế, cùng giường chung gối ở vịnh Aegean Sea, tất cả đều hiện lên trước mắt Cúc Như Khanh, anh đã trải qua sóng to gió lớn của đời người, càng không phải là người dễ dàng động tâm, tâm của anh đã sớm bị ân oán tình cừu làm cho chai sạn, nhưng ngay giờ khắc này, anh rõ ràng cảm thấy, tim anh đang đập những nhịp đập lạ thường, lặng lẽ đau thắt.
102 Edit: Băng NguyệtBeta : Nghi Phương“Gia gia…” Mặc Thiên Trần không đồng thuận, “Lời gia gia nói, Thiên Thiên vẫn còn nhớ trong lòng, lúc trước ngài có nói…”Cúc ông cụ vuốt tay Mặc Thiên Trần, sau đó vuốt tóc cô, rồi để tay lên đầu mình, kinh hãi: “Ta lúc đầu nói cái gì? Ta quên mất rồi, không nhớ đã từng nói những gì…”Hai người vừa nói vừa cười đã đến cửa phòng bệnh của Cúc Cầm Du, Mặc Thiên Trần dậm chân: “Gia gia ngài ăn vạ, ngài là Chưởng Môn Nhân của Cúc thị, sao lại như vậy được oa…”“Ha ha! Nha đầu ngươi nói sai rồi! Đại Chưởng Môn Nhân Cúc thị là Như Khanh, tiểu Chưởng Môn Nhân là Cầm Du, ta chỉ là một lão già nhàn tản, đang chờ ôm cháu nội mập mạp thôi.
103 Edit:Băng NguyệtBeta : Nghi PhươngMặc Thiên Trần vừa nghe thấy tiếng Cúc Như Khanh, cảm giác mơ màng lập tức thức tỉnh, cô vội vã lau khô nước mắt, trở lại với hiện thực.
104 Edit: Băng NguyệtBeta : Nghi PhươngCúc Như Khanh chưa từng thấy Mặc Thiên Trần kiên trì đến vậy, lúc trước dù anh có mắng cô thế nào đi nữa, cô cũng chưa bao giờ phản kháng lại, vậy mà hôm nay đối với chuyện của Cầm Du, cô lại kiên trì nhẫn nại đến vậy, điều này ngược lại khiến anh có vài phần kính trọng cô.
105 Ed: Chua ChuaBeta : Nghi PhươngĐêm mùa thu, hơi lạnh tăng dần, giọt sương nhỏ nặng nề rơi từ nhánh cỏ xuống, gió lạnh lẽo thổi từng chiếc lá vàng rơi xuống, dãy đèn đường vẫn đứng thành hàng nghiêm chỉnh, bảo vệ màn đêm yên tĩnh.
106 Ed: Chua ChuaBeta : Nghi PhươngMặc Thiên Trần lần nữa nghe thấy thím Lục nhắc đến mẹ đẻ của Cúc Cầm Du, cô không khỏi cau mày: “Thím Lục, Cầm Du bị thương nghiêm trọng như vậy, sao không thấy mẹ đẻ qua thăm?” cô ngày hôm qua quýnh lên cũng quên hỏi Cúc Như Khanh chuyện này rồi.
107 Ed: Chua ChuaBeta : Nghi PhươngMặc Thiên Trần chỉ lẳng lặng nắm lấy bàn tay to của anh, từ nhỏ cô đã nghe cha nói, Cúc Như Khanh và Cúc Thiên Kỳ tình cảm rất tốt, chỉ cần Cúc Thiên Kỳ nói, Cúc Như Khanh đều sẽ nghe theo.
108 Edit : Bạch DươngBeta : Nghi PhươngCúc Như Khanh thấy cô chủ động muốn cùng mình đi dạo dưới mưa, ngẫm nghĩ lại từ trước đến nay bản thân luôn bận rộn, tất cả thời gian dùng đều dành cho công việc, chưa từng cùng người phụ nữ nào đi dạo trong mưa, bèn gật đầu, sau đó cùng cô bước chậm trên con đường mòn trong cơn mưa mùa Đông.
109 Edit : BẠCH DƯƠNGBeta : Nghi PhươngMặc Thiên Trần ở trong phòng đợi tới đợi lui, vẫn không đợi được Cúc Như Khanh trở về. cô tắm rửa xong, trong phòng vẫn chỉ có mình cô.
110 Edit: Bạch dương & Thanh TiếuBeta : Nghi PhươngCúc Như Khanh vốn đang ôm cô nên chân bị tê , hiện tại lại bị cô đâm một cái, anh tựa tay bắt cô, trước đó cố gắng tránh, sau đó tiếp tục bị cô đánh lén.
111 Edit: Bạch dương & Thanh TiếuBeta: Nghi PhươngMặc Thiên Trần nhớ đến Ngàn Mộ Đình biết mình từng làm người đẻ thuê: “Chị thật sự mong đợi Ngàn Mộ Đình có thể sớm tỉnh lại.
112 Edit: Bạch dương & Thanh TiếuBeta : Nghi PhươngMặc Thiên Trần nhẹ nhàng cười, Cúc Như Khanh khi theo cô về nhà mẹ đẻ đưa rất nhiều quà tặng, cho nên mặc dù mẹ chồng nói là không cần , nhưng Mặc Thiên Trần cảm thấy nên đưa: “Mẹ, đây là một chút tâm ý của bọn 3acon.
113 Edit: BẠCH DƯƠNG & QUẢNG HẰNGBeta: Nghi PhươngSau đó, Chu Tiểu Kiều ngồi bên Thiên Mộ Đình nhắc lại chuyện trước kia, Mặc Thiên Trần không có ở lại nghe, mà mở cửa đi ra ngoài, cô vẫn mong đợi chuyện có tiến triển, rồi lại gặp phải khảo nghiệm nghiêm trọng hơn, cô nên làm như thế nào? Mặc dù Chu Tiểu Kiều vẫn chưa nói ra điều kiện của mình, nhưng Mặc Thiên Trần biết, Chu Tiểu Kiều nhất định không phải đèn đã cạn dầu.
114 Chương 116 : đem yêu: hoàn mỹ yêu (1)Edit: BẠCH DƯƠNG & QUẢNG HẰNGBeta: Nghi Phương“Khang Hạo, Cúc tiên sinh đâu? Anh ấy không về cùng anh sao? Bình thường anh ấy không phải đều ở cùng với anh sao? Sao bây giờ lại tách ra đây? Anh mau nói tôi biết, Cúc tiên sinh rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi? Anh ấy bây giờ đang ở nơi nào?” Mặc Thiên Trần gấp gáp hỏi.
115 Edit: BẠCH DƯƠNG & QUẢNG HẰNGBeta: Nghi PhươngMặc Thiên Trần nhìn chằm chằm vào anh, anh không giống như là bị thương, cũng không lãnh khốc như băng giống lúc tức giận, càng không có cảm giác.
116 Edit: BẠCH DƯƠNG & Thanh TiếuBeta: Nghi PhươngSói xám lớn cắt đứt đường lui cuối cùng của Tiểu Bạch Thỏ, thân là Tiểu Bạch Thỏ, Mặc Thiên Trần đã không còn biện pháp tránh né nữa, cô ngưng mắt nhìn thân thể tráng kiện của người đàn ông đang bao trùm trên người cô, cô chỉ cảm thấy anh càng ngày càng nóng như lửa, giống như một lò lửa đang cháy hừng hực, muốn đem cô thiêu thành tro tàn.
117
118 Edit: BẠCH DƯƠNG & Thanh TiếuBeta : Nghi PhươngLần này Chu Tiểu Kiều trước mặt chịu nhận lỗi, nhưng thật ra là có gian kế cả, cô ta cố ý lợi dụng việc Mặc Thiên Trần muốn tìm con gái, muốn khiến Mặc Thiên Trần lo lắng, cuới cùng phải thỏa hiệp đi tìm Cúc Như Khanh tới cứu Chu Truyền Hảo.
119 Edit : Nghi PhươngBeta : Nghi PhươngXem ra Cúc Như Khanh hoài nghi bọn họ không phải là vô căn cứ, có điều, người bây giờ anh muốn toàn lực đối phó chính là Chu Truyền Hảo.
120 Edit : BẠCH DƯƠNG & Thanh TiếuBeta : Nghi PhươngMặc Thiên Trần cũng không nghĩ anh sẽ về sớm như vậy, nhìn thấy anh lúc mới chín giờ, vẫn có chút kinh ngạc, hơn nữa tối qua hai người thân mật tương dung như thế, đột nhiên gặp lại, cô có chút ngượng ngùng, không dám đối mặt.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Cường
Số chương: 40