1101 - Ha ha! Diệp Trần nở nụ cười. - Hư Hoàng, ngươi cho rằng ta sợ ngươi à! - Không phải sao? Nếu không sợ thì ngươi hẳn đã không nói nhiều lời như vậy. - Tốt, bản thân ta cũng muốn nhìn xem, Hư Hoàng nổi danh khắp thiên hạ có mấy phần bản lãnh.
1102 - Diệp Trần, ngươi quá mức cuồng vọng! Hắc Long lão tổ tức giận. Diệp Trần đang quyết chiến với Hư Hoàng lại vẫn có ý định tận diệt hắn cùng Cửu Đầu Xà Hoàng.
1103 - BOANG. . . ! Tay trái Diệp Trần như thiểm điện rút ra chuôi kiếm thứ ba, chuôi kiếm này lấp lánh vô số tinh vân, giống như có vô số ngôi sao lóng lánh.
1104 - Diệp Trần gặp nguy hiểm rồi! Không ít người đình chỉ chiến đấu, nhìn về phía Diệp Trần. - Hừ! Bị Bát Quái Diệt Tuyệt kiếm trận dây dưa thoát thân không được, Hắc Long lão tổ hừ lạnh một tiếng.
1105 Những công kích này cũng không phải là tuyệt chiêu gì, nhưng cũng có thể áp dụng để đánh nhanh thắng nhanh. Nhất là Diệp Trần thôi động cảnh giới dùng tâm ngự kiếm, kiếm pháp nhanh đến cực hạn.
1106 _Diệp Trần khẽ quát một tiếng, con mắt bạc ở mi tâm bắn ra một đoàn kim quang, mơ hồ có thể thấy được một vầng sáng màu vàng rất mỏng. Vầng sáng màu vàng óng này thế đi cực nhanh, ngay lập tức chui vào trong mi tâm Hư Hoàng.
1107 _Linh Đan Vương cảm thấy khó hiểu, hắn cũng không nhận ra tại sao cự kiếm màu tím lại ẩn vào hư không. Trong khi vừa rồi rõ ràng có cơ hội phá vỡ hư ảnh Kim Chung làm bị thương Hư Hoàng.
1108 - Trận chiến đấu này, nên kết thúc rồi! Chùm sáng màu bạc bắn ra sau cả cự kiếm màu đen, nhưng tốc độ của nó quá nhanh, đi sau mà đến trước. Cự kiếm màu đen theo sát phía sau tàn nhẫn oanh kích tại lên ngực Hư Hoàng.
1109 _Từ trước đến nay, Diệp Trần vẫn tính toán xem có thứ manh mối gì không tốt đối với Tôn Thái khi ông ngồi lên vị trí minh chủ, đặc biệt vị trí phó Minh Chủ không thể nào không có.
1110 _Một kiếm này hay có lẽ là cảnh giới trong tay không có kiếm trong lòng có kiếm. Nhưng nó có thể làm cho Diệp Trần phán đoán sai lầm, có lẽ đã tiếp xúc đến một cảnh giới cao hơn rồi.
1111 Điện linh nói. - Mặt khác, tu vi tích lũy hiện tại cua ngươi cũng đã đầy đủ để tăng lên nhất trọng thiên, thậm chí nhất trọng đỉnh phong. - Tốt rồi! Ngươi đã chiến thắng Kiếm Vương, danh xưng này thuộc về ngươi rồi.
1112 Nhưng cuối cùng vẫn thất lại - Tốc độ ngưng tụ thực thể đạo môn quá chậm, hư ảnh đạo môn không có biện pháp chèo chống trong thời gian dài như vậy. Chẳng lẻ chỉ có thể tạo thành bằng chất lượng? Trước tiên ta không nên vội vàng ngưng tụ ra thực thể đạo môn, mà cần qua thời gian dài để cho nó tự lột xác.
1113 - Lãnh sư đệ vẫn là có khiếm khuyết chút hỏa hầu. Đoán chừng sau mười chiêu sẽ thua nhị sư huynh. Hoàng Tố Mai lớn lên mặt xinh hoa, tuổi còn nhỏ nhưng cũng đã rất có mị lực.
1114 - Mà Chân Thủy Đại Đế vào hai vạn năm nghìn năm trước đã biến mất vô tung. Năm ấy bị diệt lại đột ngột xuất hiện, ta hoài nghi, Chân Thủy Cung bị diệt, cùng hắn có quan hệ không thể chối bỏ.
1115 Huyền Hậu cảm khái nói. Diệp Trần gật đầu, Huyền Hậu nói một điểm cũng không sai. Nguyên Hoàng năm đó bất quá là Sinh Tử Cảnh nhị trọng thiên đỉnh phong cảnh giới, đã có chiến lực Thất Tinh đỉnh phong.
1116 - Muốn chết! Diệp Trần há có thể nhìn Ma Hoa Hoàng thân vẫn, quỹ bộ thi triển, trong nháy mắt hắn liền xuất hiện ở bên cạnh người của Thiên Diệt Vương.
1117 Đóng Linh Hồn Chi Nhãn lại, Diệp Trần chậm rãi phun ra một hơi thở, mở miệng nói: - Có người trước khi chúng ta đến, đã tới được nơi đây. - Vào xem là biết.
1118 Tốc độ xuất kiếm cực nhanh, góc độ tinh chuẩn, đạt được một loại cảnh giới không thể tưởng tượng, quỷ thần khó lường. Cho dù là Huyền Hậu và Ma Hoa Hoàng đều hơi bị kinh ngạc.
1119 Hắn sắc mặt như thường, bất hủ Kiếm Hồn bên trong hồn hải phóng xuất một luồng bạch sắc thánh quang, bao phủ toàn thân. Phốc, Ô Nha bên trong trái tim đột nhiên bất mất, thuần túy là ảo giác.
1120 Ông! Thiên Hạt Kiếm tự động ra khỏi vỏ, chia ra làm tám cái, tám biến thành sáu mươi tư. Tổ hợp thành một Bát Quái kiếm trận tràn ngập khí tức diệt tuyệt, cuốn theo tất cả giết về phía Kim Sát, không để cho đối phương có bất cứ cơ hội nào.