21 Trình Hạo dường như cũng sững người, ngón tay cậu dừng lại bên tai cô hồi lâu. Thực ra lúc trước cậu cảm thấy âm thanh trong phòng quá ồn ào, không khí lại bức bối nên chỉ muốn ra ngoài cho thoáng khí, kết quả không ngờ lại gặp cảnh cô bị người khác quấy rầy.
22 Chương 13 May mà đám sinh viên rất biết khuấy động không khí, ngoài ăn uống ra còn không quên triển khai các hoạt động vui chơi khác, không để cho tay, chân, mồm miệng ngơi nghỉ lúc nào.
23 “Không đến mức phải uống thứ này chứ?”, cô chau chau mày, “Làm lớn chuyện thế này làm gì? Thực ra chị không sao, hơn nữa, chị vốn đã bị cảm lạnh, bị ngạt mũi chút thôi nhưng không bị ho, cũng chẳng sốt”, sau đó cô đặt bát trên kệ đầu giường nói: “Không cần uống đâu”.
24 Chương 14 Buổi tối trở về nhà, Nhiếp Lạc Ngôn thuật lại chuyện kinh hoàng ấy cho bạn thân nghe, Tần Thiểu Trân đang đi công tác, sau khi nghe xong câu chuyện cô cười phá lên.
25 Thực ra, người phụ nữ về mặt tiếp đón đối tác cũng cảm thấy hơi bất ngờ khi lần này Giang Dục Phong đích thân xuất hành, tuy đây là hạng mục lớn, nhưng cũng nghe nói anh từ trước tới giờ không hay đi công tác, phần lớn công việc đều được giải quyết thông qua trợ lý đắc lực hoặc qua điện thoại, hay cũng có thể giải quyết trong cuộc họp trực tuyến trên mạng.
26 Chương 15 Vào ngày này, những người ra ngoài chơi phần lớn là các cặp tình nhân trẻ, họ còn tự nguyện lên sân khấu chơi trò chơi, tất cả đều là những nam thanh nữ tú chừng hai mươi tuổi.
27 Thực ra đây chỉ là hành động bản năng, ý định ban đầu của cô chỉ là muốn chế giễu anh, ai ngờ ánh mắt anh khẽ nhìn xuống, rồi đột nhiên vòng tay ôm chặt lấy cô.
28 Chương 16 Đóng cửa sổ, điều hòa lại bật, trong phòng rất ấm, chỉ cần mặc một chiếc áo cũng không cảm thấy lạnh nhưng cô vẫn đẩy anh ra. Cuối cùng anh hơi mất kiên nhẫn vì sự lắm điều của cô, liền nheo mắt nhìn cô hỏi: "Lại thế nào nữa đây?".
29 *** Cô ngồi xuống cạnh giường, kể từ đoạn Thái Bình công chúa được sinh ra, rồi đến vở kịch đèn chiếu mà Thái Bình công chúa xem phụ hoàng và người chị họ là Hạ Lan diễn, sự ám muội trong mối quan hệ đó có thể do Thái Bình công chúa lúc đó còn nhỏ nên không nhận ra, sau đó lại kể về nam nhân tuấn tú nàng gặp ở đầu đường Trường An trong dịp tết Nguyên tiêu, người sau này đã làm thay đổi cuộc đời nàng.
30 Chương 17 Anh đang nói gì vậy? Đầu óc rối bời, cô sợ tới mức ngây người, sau khi phản ứng lại liền đột ngột thoát khỏi lòng anh. Giang Dục Phong có vẻ bất mãn, anh khẽ nhíu mày, ánh mắt ai oán: "Sao vậy? Lời nói của anh khiến em bất ngờ quá à? Phản ứng hiện giờ của em là sao?" Cô vừa lùi về sau một chút theo bản năng, vừa nói: "Giang đại thiếu gia à, anh không nên đùa như vậy.
31 "…Vì ở đây gần hơn", giọng của anh khàn đặc dường như rất mệt mỏi, một lúc sau mới nói tiếp: "Đừng cãi nhau nữa, để anh ngủ một chút, mười rưỡi anh sẽ đi".
32 Chương 18 Tần Thiểu Trân vừa đi công tác về đã nhạy bén nhận thấy tình hình khác thường, bởi chỉ với khoảng thời gian ngắn ngủi uống trà buổi trưa, cô bạn Lạc Ngôn ngồi đối diện đã liên tiếp thất thần, rõ ràng đang có tâm sự gì đó.
33 Hóa ra cậu biết che giấu tâm sự, thậm chí còn biết che giấu hơn cả người bình thường khác. Nhiếp Lạc Ngôn dựa vào cửa xe nhìn Trình Hạo, có cảm giác cậu thật xa lạ.
34 Chương 19 Hóa ra là như vậy. Trái tim cô khẽ thổn thức. Hóa ra cậu luôn nhớ tới một người, bởi vì mãi vấn vương trong lòng nên lúc này mới có thể gọi tên người ta như thế.
35 “Bác sĩ nói do mệt mỏi quá sức, nên cơ thể không chịu được, chỉ cần nghỉ ngơi là khỏi”, giọng nói trên đỉnh đầu nhanh chóng vang lên, khác xa với chất giọng khàn khàn, yếu ớt ban nãy.
Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 35