21 Trời, tối từ khi nào, tôi không biết. Tuyết, rơi từ khi nào, tôi cũng không biết. Tôi đi trong gió lạnh rất lâu, đã dần dần lạc đường. Mệt mỏi ngồi xổm dưới ngọn đèn đường, tôi thử nghỉ tạm một lúc để tìm kiếm phương hướng.
22 Lúc rạng sáng, Lôi Nặc mới trở về. Tuy rằng tôi tỉnh, những vẫn nhắm hai mắt nghe tiếng đi lại quen thuộc trong phòng của anh. Sau khi hôn lên môi tôi một cái, anh đứng dậy cởi quần áo đi vào phòng tắm.
23 Tôi không cách nào hình dung ra tâm tình của mình khi nhìn thấy cô ta. Chỉ biết là tất cả an nhàn thoải mái vừa mới bắt đầu hưởng thụ này, lập tức đã biến mất không còn tăm hơi.
24 Tôi Sợ ngây người. Anh thế mà lại ra tay đánh cô ta. Đánh người phụ nữ mà anh từng xem là thiên sứ. Không chi mình tôi, mà cả Niếp Phong và Quý Phong Nhiên cũng sững sờ tại chỗ, ngơ ngác nhìn một màn này.
25 "Cô. . . . . . sao lại thành thế này?" Tôi không thể tin được đây là Kỉ Lan một tháng trước còn rất có sức sống, giờ phút này lại giống như một bộ xương khô.
26 Trong nhà hàng kiểu dáng Tây Âu, Niếp Phong ngồi ở vị trí bên cạnh cửa sổ. Người phục vụ dẫn tôi đi vào, anh cười đứng dậy, giúp tôi kéo ghế dựa. Lịch sự để tôi ngồi xong, bản thân mới ngồi vào chỗ.
27 Tôi khó có thể tin nhìn mẹ, hết hi vọng mà lắc đầu, nở nụ cười. Cười nhạo mình ngu xuẩn, cười nhạo mình vừa rồi còn cảm thấy một chút đau lòng cùng ấm áp kia.
28 Trong nháy mắt, máu toàn thân đông đặc, da đầu tê dại. Trong lòng giống như bị người ta đâm thủng một lỗ lớn. Hãm sâu trong trạng thái suy sụp khiến tôi dần dần mất đi ý thức.
29 Nhà trọ đã lâu không về, tràn ngập cảm giác mới mẻ. Sau khi tôi kết hôn đã không còn ai vào ở nơi này, mọi thứ không rõ rệt nữa, nhưng vẫn nhìn ra vết tích tôi đã từng sống.
30 Tình cảm mãnh liệt, không nên đến đã đến. Mà anh, lại càng không nên xuất hiện trong gian nhà trọ nho nhỏ này. Tất cả đều bị anh làm xáo trộn, mọi quyết tâm hầu như tại nháy mắt chạm vào anh, liền tan thành mảy khói.
31 Ánh mặt trời, vào đông đặc biệt được hoan nghênh hơn. Ấm áp lòng người, chiếu rọi mọi vật. Tôi hy vọng mình có thể giống như ánh mặt trời vào đông này, không quá nóng, vừa đủ ấm.
32 Khi lịch dạy bận rộn kết thúc cũng vừa giữa trưa. Ngồi vào vị trí của mình, uống một hớp trà. Bỗng nhiên cảm thấy giáo viên nhân dân đúng là vất vả! Trong lòng bắt đầu càng thêm nảy sinh sự tôn kính sâu sắc.
33 Hự, chương này có lẽ 17+ [mấy hôm rồi, ta ngất đây] Như trong tưởng tượng của tôi, anh sững sờ tại chỗ. Ngơ ngác nhìn tôi, trong mắt tràn ngập phức tạp.
34 Mấy tháng sau, trong bệnh viện. Tôi nhàn rỗi đọc sách, nghe nhạc. Bụng tôi giờ đã to, thật sự không tiện đi lại. Nếu không phải bác sĩ đề nghị cùng với Lôi Nặc thúc ép thì mỗi ngày tôi đến tản bộ cũng lược bỏ thẳng.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50