41 Tô Duệ vỗ về thê tử nói: "Ngươi thật là hồ đồ, có ta ở đây, tiểu nhân bỉ ổi nếu như dám đụng mẫu tử nàng một sợi lông, ta đầu tiên sẽ là người không tha cho hắn.
42 Trời vừa tờ mờ sáng, Tô Giáng Thần mở mắt, nhìn cha mẹ đang ở bên cạnh , miệng nàng không tự chủ được lộ ra một chút ý cười, nhẹ nhàng bò xuống giường, Tô Giáng Thần vụng trộm đi ra gian ngoài.
43 Tô Duệ cũng biết ý tứ của nàng , chính là để cho hắn vì nàng xuất đầu lộ diện, liếc nhìn Tống thị bên cạnh , Tô Duệ cũng vô pháp đem những lời này nói ra, dù sao, nhiều nữ nhân như vậy nhưng chân chính vì hắn sinh dưỡng cũng chỉ có Tống thị, huống chi, Tống thị vẫn là chính thê nguyên phối , ở trước mặt nhiều người như vậy , hắn nào có khả năng sẽ vì một ả thiếp thất lại làm cho Tống thị bị mất mặt chứ.
44 Tô Duệ rũ mắt xuống, không khỏi thầm than, là ai có thủ đoạn như vậy , có thể ở thời điểm hai nha đầu Tây Khóa viện đều ở trong vườn xuống tay ám hại nữ nhi đây? Tầm mắt không tự chủ được liếc về phía Tống thị, Lục di nương vừa tới trong phủ không lâu, nhất đinh không thể biết được thô sử nha hoàn trong phòng bếp âm thấm tự làm mua bán, cũng không có khả năng đúng mức vận dụng thiên thời địa lợi, ở thời cơ thích hợp thời cơ làm bị thương nữ nhi, càng không thể ngu dốt như vậy, làm cho nha hoàn trong viện của chính mình nghênh ngang xuất hiện ở trong vườn.
45 "Ma ma nói phải, rắn này nhưng là thứ mỗi người đều e sợ, ngươi nói nữ tử nội viện , người nào không phải được nuông chiều ? Có ai dám đi bắt rắn, có ai dám đi cất giấu rắn?" Tú Cần di nương châm chọc nói: "Nói đến cùng, bất quá cũng chỉ là kiếm cớ nói cho qua.
46 Đúng lúc này, Bích Thủy đột nhiên nói: "Lão gia, phu nhân, nô tỳ có chuyện muốn nói. "Tô Duệ ý bảo Bích Thủy nói tiếp, Bích Thủy chỉ vào tiểu nha hoàn Tây Khóa viện nói: "Túi hương của nàng ta mang có chút cổ quái.
47 "Ngươi nói Lưu Văn gia đã treo cổ chết?" Tô Giáng Thần nhướng mày hỏi, hao phí tâm tư an bài, cổ động ngũ di nương đi châm ngòi thổi gió, cư nhiên là phí bận một hồi, bàn tay đen tối ở đằng sau chỉ sợ sẽ che giấu càng sâu.
48 Ninh ma ma xốc màn xe lên, giận dữ nói: "Tiểu thư cũng ở trong xe, ngươi hô to gọi nhỏ như vậy , không sợ kinh đến tiểu thư sao?"Ở bên cạnh gã sai vặt nghe vậy, lập tức kéo mã phu sang một bên nói: "Ma ma ,xin người bỏ qua cho, hắn là người thô lỗ, làm sao hiểu được quy củ của đại hộ nhân gia.
49 Tô Giáng Thần ăn mấy miếng điểm tâm, cũng không ăn gì thêm , Ninh ma ma phân phó nha bà đem một số nữ tử tiến vào, Tô Giáng Thần cẩn thận quan sát từng người một , trong lòng không khỏi thầm nghĩ : "Bình nhi,Bình nhi, ngươi rốt cuộc ở nơi nào?"Bình nhi, kỳ thật chính là nha hoàn khuyên can Tô Giáng Thần ở kiếp trước, sau lại bị Tô Giáng Thần bán vào thanh lâu, cuối cùng nhảy lầu mà chết.
50 Trở lại phòng, nha bà lại thay đổi một đám nha đầu đến, kết quả, vẫn là không có Bình nhi. Trong lòng Tô Giáng Thần ngũ vị tạp trần (* vui buồn lẫn lộn) , không biết là vui hay buồn.
51 "Hai lượng, nhiều hơn cũng không mua. Nếu như để cho những người khác biết các ngươi giày xéo nha đầu này như thế , chỉ sợ ngày sau không ai dám tới nơi này bán, cũng không có người dám đến mua.
52 Ninh ma ma nghe vậy, mắng : "Không sạch sẽ , ngươi nói ai a?"Nha bà giật mình tỉnh ngộ , đây không phải là đến khách quý cũng bị mắng sao? Vội vàng cười cười bồi tội: "Nói bậy,đều là mụ già ta đây nói bậy, chớ nghe, chớ nghe.
53 "Ngươi nếu như nói sớm một chút, ta cũng sẽ giúp lưu ý một chút. " Tống thị nhịn không được oán trách nói: "Chẳng lẽ ta còn có thể ngăn cấm hay sao?"Ninh ma ma biết Tống thị đã mềm lòng , liền thở dài nói: "Phu nhân cũng không dễ dàng gì, trong phủ này gần trăm nhân, phu nhân bận trong bận ngoài, đâu có chút thời gian rảnh rỗi nào.
54 Gã nô bộc cũng nghe ra sự tuyệt vọng trong tiếng hét của thiếu gia , ôm đùi thiếu gia nói: "Gia, tiểu thư không hề bị bán vào kỹ viện, không hề bị bán vào trong kỹ viện.
55 Thiếu niên cúi đầu trầm tư trong chốc lát, một lát sau, từ dưới giường đá trong căn nhà gỗ rút ra một thanh kiếm, lẩm bẩm nói: "Nếu như mẫu thân và Dao nhi đều bình an, cha, huynh trưởng, tiểu đệ nhất định cắt lấy đầu tên gian thần kia để tế cho các người , tuyệt sẽ không phụ thanh danh Trấn Viễn hầu , cũng tuyệt không phụ sự dạy dỗ của các người.
56 "Hương mẹ đang quỳ ở trong sân. " Bích Thủy nói: "Phu nhân phạt cũng không phải, không phạt cũng không phải. Quăng cho Ninh ma ma đến xử trí, nhưng Hương ma ma kia lại lẩm bẩm , nói Ninh ma ma công báo tư thù, ngày thường liền với bà ta không hợp.
57 "Tiểu hài tử, chuyện của người lớn,con vẫn là không nên tham dự vào, trở về viện của mình đi. " Tống thị cuối cùng không đành lòng làm cho nữ nhi còn nhỏ như vậy, liền tiếp xúc với những chuyện này.
58 "Con nói bậy. " Tống thị thanh sắc nghiêm khắc, "Đó là ngoại tổ mẫu của con , há có thể đối với con nhẫn tâm như thế ?"Tô Giáng Thần đem những chuyện phát sinh kiếp trước , sơ lược nói qua với Tống thị một lần, tất nhiên, rất nhiều điều nàng đều không rõ ràng nói ra, quan trọng nhất là nàng cũng không nói ra đây chính là những điều mà nàng thật sự đã trải qua, chỉ là dùng phương thức nằm mơ kể cho Tống thị.
59 Chạng vạng , lệnh xử phạt được truyền xuống dưới , Hương ma ma chỉ bị nhốt trong sài phòng suy ngẫm, nhưng còn tiểu nha hoàn kia, lại bị người kéo tới trong viện chịu trượng hình, đánh què chân, mấy nha đầu khác nhìn thấy đều kinh hồn táng đảm.
60 Cắn chặt răng, Tống thị đi ra khỏi phòng , hướng Ninh ma ma sử ánh mắt, Ninh ma ma lập tức lĩnh hội, nói với Phỉ Thúy ở phía sau nói: "Hảo hảo hầu hạ lão gia đi tắm.