61 Ngày thứ hai, Tu Hồng Miễn vì Hạ Phù Dung mà gọi đại phu tới , "Tạ hoàng thượng quan tâm , mạt tướng thật sự không ngại, không cần làm phiền đại phu rồi.
62 Đêm đó, ba người cử hành một hoạt động mà ở thời của bọn họ thoạt nhìn thật thời thượng đó là " kết nghĩa" , mà đối với Hạ Phù Dung mà nói thì thật ngây thơ , tục xưng chính là thành anh em kết bái.
63 "Đại ca, thôi, ngủ đi, ngươi xem nhị ca đã ngủ rồi kìa. " Sao mà cảm giác bản thân giống như là đại ca đi khuyên can hai tiểu đệ thế nhỉ ?Hắn quay đầu nhìn Thiện Xá liếc mắt một cái, đột nhiên lại ôm nàng khóc rống lên, "Nhị đệ đang ngủ, ôi nhị đệ của ta a a.
64 Trong cung hết thảy khỏe mạnh , nàng mất tích thế nhưng còn không có bị người phát hiện, không biết nàng nên vui hay là nên buồn?Xem xong thư , đem nó đến trước ánh nến để đốt, nhìn xem hai chữ Bích Quỳnh chậm rãi bị ngọn lửa cắn nuốt biến mất, trong đầu hiện ra gương mặt của cô bé vẫn thường yên lặng làm việc.
65 Hạ Phù Dung đem nó ôm trở về trong lòng, "Ngươi theo ta lâu như vậy, chẳng lẽ còn không biết ta nói mười câu thì có chín câu đều là giả à?" Xong rồi nàng lại bổ sung thêm một câu, "Còn có một câu là nói bừa.
66 Thiện Xá cau mày dừng chút mới đáp, " Chém. "Cả người Hạ Phù Dung chấn động, lúc ấy lòng nàng quá đau đớn, chỉ muốn báo thù cho Đại Cá Tử, lại không nghĩ tới sẽ mang đến hậu quả như vậy.
67 Đại phu đã tới? Trong lòng Hạ Phù Dung cả kinh. Tu Hồng Miễn gật đầu một cái nhìn về phía nàng , "Mặc dù đại phu nói đệ không bị ảnh hưởng tới lục phủ ngũ tạng , nhưng nhìn bộ dạng khiếp sợ của hắn khi bắt mạch cho đệ, chỉ sợ tình huống của đệ cũng không phải là đặc biệt lạc quan, cho nên đệ nhất định phải nghỉ ngơi thật tốt.
68 Mọi người gật đầu một cái. Tu Hồng Miễn nói một cách đầy ý vị sâu xa: "Đáng tiếc bên trong phòng không phải là người, mà là một con chó, thử hỏi, nếu chúng ta phái người đi vào, làm sao có thể biết được ý tưởng của chó?"Hạ Phù Dung nhàn nhạt cười một tiếng, hiện tại nàng thấy Tu Hồng Miễn rất có tế bào hài hước.
69 Chờ Hạ Phù Dung chuyển đến cách doanh trại quân Kiền Sở không xa, thì màn đêm đã buông xuống. Nàng dừng lại làm vận động lên xuống, mỗi làm một chút đều làm cho nàng đau đến nhe răng nhếch miệng, Trên người nàng vẫn còn chưa hết tác dụng phụ của việc bị đánh 70 đại bản.
70 "Ngươi đã ở nơi này bao lâu?" Hoa Dư suy nghĩ một chút rồi hỏi. Hạ Phù Dung lập tức nghiêm túc bắt đầu đếm đầu ngón tay, "Một, hai, ba, một, hai, ba. .
71 "Tướng quân, cách đó không xa chính là Phồn Lăng thành. " Một sĩ binh báo lại. "Ta thật rất muốn gặp Trì Tô đây. " Hoa Dư nói xong, xả ra một nụ cười không rõ ý tứ.
72 Trải qua khoảng thời gian ở chung, Hạ Phù Dung phát hiện người nơi này mặc kệ là nói chuyện hay là làm việc đều thoải mái hơn rất nhiều so với Thánh Dụ , con người cũng thẳng thắn.
73 Chỉ chốc lát sau, A Hu đã trở lại, nàng không để ý phía sau nó. . . . . . Một con sói béo ? Mặt khinh bỉ nhìn A Hu, "Ngươi không phải là muốn để nó đến truyền tin đi?"A Hu kiêu ngạo ngẩng đầu lên, trán của nàng nhăn càng sâu , tuy rằng nó là một con sói béo cũng không đại biểu có thể lợi hại hơn so với những con sói khác đi.
74 Đợi cho bọn họ đi rồi, Hạ Phù Dung đứng lên xoa xoa chỗ bị đánh , tuy rằng đối với nàng đã trải qua trăm trận đánh( nguyên gốc: thân kinh bách chiến) mà nói, một chút đau ấy căn bản không thể tính là đại sự , nhưng khẩu khí này.
75 Hạ Phù Dung dùng sức lắc lắc đầu, nhưng không có vì bản thân biện giải nửa phần. Hoa Dư một tiếng cười lạnh, "Hắn nếu có ra tay , cũng sẽ không đánh cho các ngươi thành như vậy rồi ! Huống chi nếu hắn thật có lòng trả thù, cũng sẽ không thể ngốc đến nỗi ở bên ngoài trướng doanh của bản thân mà động thủ đi?"Mấy người vừa nghe, không phản bác được, Hạ Phù Dung thấy này, lòng hảo tâm trỗi dậy tiến lên khuyên nhủ, "Tướng quân, thôi, không cần nữa.
76 "Tướng quân, nhất định là hắn!" Một binh sĩ bên cạnh Hạ Phù Dung chỉ vào người nàng nói: " Hắn xuất hiện, kế hoạch của chúng ta liền bị tiết lộ, không phải hắn còn có ai?"Hạ Phù Dung đè nén khẩn trương trong lòng, bộ dạng như bị uất ức lớn, lắc đầu, vẫn không có giải thích.
77 Ngày hôm sau, Hoa Dư vẫn dẫn binh tiếp tục hành quân, Hạ Phù Dung tiến lên giữ nàng lại, "Có nội gián a, ngươi không nên đi. Miễn lại lạp mạng"Hoa Dư hướng nàng cười một tiếng, "Không quan trọng, ngươi nghĩ chỉ một tên nội gián có thể đánh bại ta?"Nàng là người đầu tiên mà Hạ Phù Dung bội phục.
78 Xong rồi? Làm sao có thể! Ngươi cho rằng đây là một truyện cổ tích à. Gần tối, tiền phương truyền đến tin tức, những người được phái đi cùng sứ giả hòa chiến đã bị độc bỏ mình ở trong quân doanh của Thánh Dụ.
79 Tu Hồng Miễn nhìn bóng lưng đi xa, khóe miệng khẽ cong: nữ nhân, nếu trời cao để cho nàng tối nay gặp phải ta, vậy nàng nhất định phải trở thành người của Tu Hồng Miễn ta!Hạ Phù Dung đang chạy, đột nhiên cảm thấy cả người ớn lạnh.
80 Câu hỏi của nàng nhận được hai luồng ánh mắt khinh bỉ bay tới, "Ngọc bội này là Địa Tàng Noãn Ngọc ngàn năm điêu khắc mà thành, nếu có nó trong tay, thân thể sẽ được bảo vệ, có tác dụng như các loại thần đan diệu dược! Cả một khối ngọc chỉ khắc được một cặp ngọc bội, lúc ấy mọi người khắp thiên hạ đều điên cuồng tìm kiếm để có được chúng, nhưng trong thời buổi loạn lạc chúng đã bị đánh cắp, một miếng thì rơi vào tay hoàng đế, miếng còn lại không biết đi về đâu.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50