81 Tuy trong lòng Hạ Phù Dung rất thất vọng nhưng ngoài mặt vẫn phải tiếp tục diễn, lần này bắt nàng chỉ là một tên lính, hắn ta chính là Đại Cá Tử lúc trước đã từng giúp đỡ nàng, quan hệ cũng rất tốt, hắn được thăng chức làm đội trưởng.
82 Sáng hôm sau khi Hạ Phù Dung vừa tỉnh dậy liền nghe nói Tu Hồng Miễn tìm nàng, làm cho nàng đi vào lều của hắn có chút thấp tha thấp thỏm. "Hôm nay trẫm nghe nói cả một con dê nướng dành cho bữa ăn tối bị một con vật cắn chết, hơn nữa còn vật đó lại là yêu hồ đấy.
83 Lúc này hối hận đã không còn kịp nữa, chỉ thấy bên ngoài lều có một bóng dáng nho nhỏ hướng chỗ nàng vọt tớiA Hu!Đầu cảm giác trống trơn, nàng tại sao lại ngu xuẩn đến bây giờ bỏ mũ xuống? Bình thường nàng đều là tại thòi điểm không có ai hoặc buồn ngủ sẽ bỏ mũ xuống, sau đó A HU nhất định sẽ xông lại nhảy lên trên đầu nàng.
84 Hai người bọ nàng đang ở beeb trong xô xát, bên ngoài truyền đến một hồi tiếng vang, "Hoàng thượng, đã xảy ra chuyện gì sao?"Hạ Phù Dung và Tu Hồng Miễn đồng thời sững sờ, động tác cũng như ngừng lại nơi đó.
85 Nhìn chung quanh, lúc này không gió, người nào?Võ công cao như thế, chẳng lẽ là Tu Hồng Miễn? Nhìn A Hu trong tay một chút, nếu như thực là hắn đại sự không ổn rồi.
86 Ngày hôm sau, khi mới bước vào lều lớn, Hạ Phù Dung chỉ thấy Tu Hồng Miễn cùng Thiện Xá đều mang vẻ mặt đầy thích thú nhìn nàng, nàng phản xạ có điều kiện lau lau mặt, thấy trên mặt không có dính bụi mà.
87 Xem ra, nàng nên đi gặp hắn một lần. Đi vào lều, hắn mới vừa cơm nước xong, nhìn thấy Hạ Phù Dung có chút ngạc nhiên. "Không ngờ đệ nhanh như vậy đã có thể đoán ra là huynh.
88 Thời tiết dần se lạnh, xem ra đã vào thu rồi, Hạ Phù Dung nhớ tới lời hứa hẹn với Nhị tỷ sẽ cùng tỷ ấy nhìn chiếc lá rơi đầu tiên ở phủ Hạ Hách Na vào mùa thu này, xem ra chỉ là hy vọng xa vời.
89 Hạ Phù Dung có chút nghi ngờ nhìn Thiện Xá, cho dù có biết rõ là nàng muốn đi, hắn cũng không nên có phản ứng lớn vậy chứ?Thiện Xá hình như cũng biết bản thân hơi khẩn trương thái quá, liền xoay đầu, thấy chung quanh có rất nhiều binh lính đang nhìn về hướng bên này, phải biết ràng hai đại nam nhân mà lôi lôi kéo kéo đều làm cho người khác cảm thấy rất kỳ lạ, đặc biệt là ở trong quân doanh.
90 "Vết thương trên mặt nhị đệ. . . . . . Là chuyện gì vậy?"Thiện Xá nghiêng đầu, "A, vết thương? Vết thương gì? A, trên mặt, a, ở bên ngoài đi đứng không cẩn thận nên té.
91 Đi bộ hết một buổi sáng, cả người Hạ Phù Dung mệt mỏi. Sớm biết nên học cỡi ngựa, vuốt vuốt tối cánh tay phải tối hôm qua bị Tu Hồng Miễn làm bị thương, hung hăng nhìn chằm chằm Tu Hồng Miễn đang nhàn nhã cưỡi ngựa trước mặt, cặp mắt bắn tia sóng làm cho người ta sợ hãi.
92 Thiện Xá khoác tay lên vai nàng, cúi đầu nhìn nàng nhẹ giọng nói, "Chúng ta đi. "Hạ Phù Dung giống như con rối theo Thiện Xá đi ra ngoài, Tu Hồng Miễn nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, đôi tay nắm thật chặt thành nắm đấm.
93 Hạ Phù Dung len lén đi theo đại đa số binh sĩ, đùa gì thế, nàng còn chưa quen cuộc sống nơi đây , để cho nàng tự mình tìm đường hồi cung?Đánh giá thời gian không sai biệt lắm, Hạ Phù Dung liền nghênh ngang hướng cửa cung đi tới.
94 Đổi lại nữ trang, đột nhiên phát hiện mình so với trước kia đen gầy không ít, chỉ là thân thể khỏe mạnh rất nhiều. Đen không sao, từ từ bảo dưỡng còn có thể trắng trở lại, chỉ cần không mỗi ngày có vẻ bệnh là được, nàng còn thật hài lòng với dáng vẻ hiện tại của mình, chỉ là nhìn Bích Thanh hai tỷ muội nhìn dáng vẻ của nàng mà uất ức liền buồn cười, phái nữ nơi này rất sợ đen a.
95 Thượng Quan Lệ ưu nhã thỉnh an Tu Hồng Miễn, nghĩ đến đêm qua dây dưa triền miên, làm trên mặt nàng nổi lên một tầng đỏ ửng, càng lộ vẻ kiều diễm. "Dư phi ở nơi nào?" Tu Hồng Miễn không có nói nhiều, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi.
96 Thượng Quan Lệ thật sự không nghĩ ra rốt cuộc bản thân đã làm sai điều gì, mà hoàng thượng lại nói những lời như vậy, "Hoàng thượng, ngài đang nói gì vậy, khi thiếp dùng xong cơm trưa, thấy rảnh rỗi nên tiện thể ghé Dư Điệp cung để thăm Dư Phi muội muội, thế nhưng lúc thiếp đến đấy lại không thấy Dư Phi muội muội, thiếp cũng cảm thấy rất kỳ lạ.
97 Trước đó Hạ Phù Dung đã để cho Bích Quỳnh đi hỏi thăm qua, sau khi Lệ phi phát hiện Dư Phi mất tích, lại cách vài canh giờ mới đến nơi của Tiết phi hỏi thăm.
98 Các phi tần khác đều ngồi ở một bên xem kịch hay, ngày thường ở trong cung Lệ phi một tay che trời, lúc này nàng rốt cuộc đã rước họa vào thân, họ dĩ nhiên mừng rỡ mà ngồi xem rồi.
99 Nhìn vẻ mặt của Thượng Quan Lệ, Hạ Phù Dung khẳng định nàng ta đang nghĩ đến Bích Quỳnh, Bích Quỳnh là người thông minh như vậy, rất khó làm cho người khác không nghi ngờ.
100 Qua rất lâu, mới nghe được Bích Quỳnh lên tiếng, "Nương nương, hãy coi như muội không biết cái gì hết. "Vào ngày thứ hai của buổi lễ sắc phong, mặc dù đã có chuẩn bị về mặt tâm lý, đã biết sẽ có rất nhiều người.