1 Diệp Hướng Văn lại mơ về kiếp trước của nàng.
Kiếp trước của Diệp Hướng Vãn là đầu bếp khá nổi danh ở hiện đại, trù nghệ thành thạo, chinh phục vô số mỹ thực trong nước từ sớm, rất nhiều khách sạn năm sao tranh nhau mời nàng về làm với lương cao.
2 "Cá đâu?" Môi Diệp Hướng Vãn nhẹ nhàng chuyển động.
Huynh muội Diệp gia không thấy tỷ tỷ, thì đều cùng nhau tiến vào, Diệp Đại Ngưu kêu lên: "Tỷ, bọn đệ đói lắm rồi!"
Diệp Hướng Vãn quay đầu ngơ ngác nhìn bọn nhỏ nửa ngày, nặn một nụ cười gượng nói: "Tỷ sẽ làm một phần nữa cho các đệ!"
Lúc này huynh muội Diệp gia đều nhìn thấy trong nồi không có gì, mọi người không nói được nên lời.
3 Hồng. . . . . . . Thất Công?
Chẳng lẽ, nàng không chỉ trở về triều Đại Tống, mà. . . . . còn có quan hệ cùng tiểu thuyết?
Hồng Thất Công? Đây là "Xạ điêu" hay là "Thần điêu"?
Kiếp trước Diệp Hướng Vãn đã từng đọc tiểu thuyết của Kim tiên sinh, cốt truyện tiểu thuyết nổi tiếng của hai bộ này vẫn còn nhớ mơ hồ.
4 Hồng Thất Công thấy Diệp Hướng Vãn không có ước nguyện nào, cực kỳ khó xử, nói : "Tiểu oa nhi, hay là như vậy, ta xem tuổi ngươi cũng không lớn lại có xương cốt thanh kỳ, lương tâm cũng tốt, là người có khiếu học võ.
5 Tâm trạng Diệp Hướng Vãn chùng xuống.
Nếu đi nhầm vào nơi ở của rắn, bình thường dùng gậy gộc đập vào những bụi cỏ xung quanh, xà sẽ chạy khỏi, thừa dịp này có thể đi ra khỏi nơi ở của rắn.
6 Diệp Hướng Vãn dùng khinh công chạy đến rừng cây phía tây thôn, trong lòng không yên đứng ở địa phương đã đánh chết con rắn, khối đá nhọn kia vẫn còn ở trên đó.
7 Người áo trắng gật đầu: "Có thể, ta dẫn ngươi đi. " Nói xong duỗi tay lên bế nàng lên.
Diệp Hướng Vãn lập tức bị hù dọa. Tuy rằng tuổi thân thể của nàng không lớn, nhưng dù sao kiếp trước cũng đã là người trưởng thành, làm sao có thể có loại hành vi thân mật này cùng với một nam nhân xa lạ, không khỏi hét lớn: "Thả ta xuống, bằng không ta đổi ý.
8 "Ai, ngươi rốt cuộc tên là gì?" Diệp Hướng Vãn hỏi lần thứ một nghìn lẻ một.
"Có nói ngươi cũng không biết. " Yêu nghiệt áo trắng trả lời nhất thành bất biến (đã hình thành thì không thay đổi).
9 Diệp Hướng Vãn bỏ rơi Bạch y nhân, trong lòng thật sự thoải mái, nàng đi dọc theo đường, vừa đi vừa suy nghĩ bước tính theo mình nên làm gì.
Cho dù là thật sự xuyên vào trong "Anh Hùng Xạ Điêu Truyện", nàng cũng nghĩ an ổn cả đời như cũ, có thể rời xa nội dung cuốn truyện thì tận lực rời xa.
10 Diệp Hướng Vãn nhàm chán ngồi chờ, nhìn ra phía ngoài cửa sổ, chỉ thấy trên đường người đi nhiều như dệt, cửa hàng thương nhân Phụ Lâm Lập, quả thật phồn hoa nhiều hơn so với nơi khác.
11 Diệp Hướng Vãn dẫn mấy thiếu niên say rượu kia vòng vo vài vòng ở trong thành, nhìn thấy có một vũng bùn nhão ở con đường phía trước, liền có chủ ý. Nàng chạy tới theo con đường, mấy thiếu niên say đi xiêu xiêu vẹo vẹo ở sau lưng nàng.
12 Chu Thông gấp cây quạt lại, tận tình khuyên bảo: "Tiểu cô nương, tay nghề nấu cơm của ngươi nấu cơm tốt như vậy, nhất định là đến nơi nào đều có người thích.
13 Tuy rằng chỉ sống chung với Giang Nam thất quái một thời gian không dài, nhưng Diệp Hướng Vãn có thể cảm giác được Giang Nam thất quái thực sự là quan tâm đến mình, nhất là Chu Thông và Hàn Tiểu Oánh.
14 Quả thực Diệp Hướng Vãn vốn muốn nói mình không biết võ công, nhưng thấy lời của mình đã bị Nhị sư phụ nói ra trước, hơn nữa lời hắn nói cũng khiến nàng nhiệt huyết sôi trào, nhất là hai câu “bằng không thì Nhị sư phụ liền xem thường con” cùng với “muốn rời khỏi nơi đây chỉ cần có hai cái chân là đủ” kia.
15 Nghi Hưng vốn thuộc vùng sông nước Giang Nam, ven hồ đều là những làng chài, và hầu như mọi nhà đều có thuyền nhỏ.
Chạng vạng tối hôm nay, lão ngư họ Trương vừa định neo thuyền vào bờ, lại đụng phải một thiếu nữ bẩn thỉu, sắc mặt đen nhẻm.
16 Gần đây Lục trang chủ thường xuyên nhớ lại chuyện xưa, tâm tình sa sút, làm cho khẩu vị cũng kém.
Nhi tử của Lục trang chủ vẫn khá hiếu thuận, thấy trong khoảng thời gian này phụ thân có vẻ lo lắng, ăn cũng ít, liền tìm mọi phương pháp để phụ thân có thể ăn nhiều hơn.
17 Editor: Kaori Hương
Diệp Hướng Vãn lạc đường ở trong hậu viện của trang, nàng chỉ khoác áo tạm thời đi ra, mò mẫn một hồi lâu cũng không trở về được phòng mình, trong lòng ngày càng sốt ruột.
18 Diệp Hướng Vãn nghe người áo trắng nói xong. . . , vẻ mặt vô cùng lo lắng.
Nàng biết sau khi trải qua chuyện lần trước, nếu gặp mặt người áo trắng lần nữa, hắn sẽ không bỏ qua cho cô.
19 Editor: Kaori Hương
Diệp Hướng Vãn vừa nghĩ đến mấy vị sư phụ của mình cũng bị liên lụy vào trong đó, trong lòng không khỏi lo lắng không yên. Về phần vị sư huynh Quách Tĩnh kia của mình, bởi vì Diệp Hướng Vãn biết hắn là nhân vật chính của “Xạ điêu”, theo nguyên tắt thì từ đầu đến cuối đa số hắn gặp nguy nan thì luôn kèm theo kỳ ngộ, hơn nữa không có quan hệ thân thiết với mình lắm, cho nên thật ra hắn có như thế nào cũng không quan tâm.
20 Một lúc lâu sau, mọi người giữa sân mới hồi phục tinh thần lại. Hai bên khách sáo một phen, bởi vì tiền sảnh đã bị hủy, cha con Lục gia liền mời mọi người nghỉ ngơi ở phía sau sảnh.