1 Thành phố Vân Giang, chạng vạng 7 giờ tối.
Trước cửa khách sạn bảy sao giữa trung tâm thành phố, siêu xe xếp thành hàng dài, khiến nửa con phố bị vây kín đến mức con kiến cũng không chui lọt.
2 Trên đoạn đường phồn hoa giữa trung tâm thành phố là khung cảnh biệt thự cao cấp nối dài. Vườn hoa cùng bể bơi quả thực là tiêu chuẩn của sự xa hoa trong những căn biệt thự.
3 Quý Sênh Ca không thể không ngừng bước, cô trầm mặc xoay người lại, "Tam thiếu đây là đang làm khó người sao?"
Người đàn ông đứng dậy, đi đến trước mặt Quý Sênh Ca, hai tay tùy ý đặt bên hông, khuôn mặt không có chút khuyết điểm nhiễm ý cười, "Cô bị camera khách sạn quay lại, không sợ bị liên lụy?"
Quý Sênh Ca theo bản năng chau mày, đã thấy ý cười trên khóe miệng người đàn ông nhạt bớt, "Cô có bản lĩnh giải quyết người nhà họ Ôn sao?"
Đúng là cô không có bản lĩnh đó, càng không muốn bị liên lụy chút nào.
4 Lúc Quý Sênh Ca đến đồn cảnh sát, luật sư đã sớm đứng đợi.
Sau một màn thẩm vấn, luật sư nhanh chóng làm thủ tục đưa cô rời đi. Có người có chuyên môn đi cùng đúng là khác hẳn, từ đầu đến cuối đều chỉ mất vài giờ.
5 Chạng vạng 7 giờ tối, chuông cửa Quý gia vang lên
Người giúp giúp việc ra mở cửa, nhìn thấy người đứng sau cửa thì sửng sốt, "Đại tiểu thư. "
Bên ngoài đang mưa nhỏ, Quý Sênh Ca gập dù đặt bên cạnh, đứng thay giày ở lối vào, "Ba tôi về rồi sao?"
"Ông chủ vừa về.
6 9 giờ sáng, tại tầng năm điện ảnh Hoàn Cẩm là căn phòng tràn ngập ánh mặt trời.
"Quý tiểu thư, cô còn điều gì căn dặn không?" Giọng điệu của thư kí hết sức cung kính.
7 Cửa thang máy khép lại, không gian chật chội khiến người ta có cảm giác bị đè nén, huống chi bên cạnh cô lại là người đàn ông nguy hiểm vô cùng.
"Tam thiếu.
8 Cách đó không xa là một quán cà phê, mặt tiền tương đối vắng vẻ, việc kinh doanh cũng không được tốt.
Dựa người vào ghế sofa, trước mặt Quý Sênh Ca là một tách trà, hơi nóng tản ra nghi ngút.
9 Cái gì gọi là không như mong muốn, cuối cùng Quý Sênh Ca cũng một lần nữa trải nghiệm. 8 giờ sáng, vừa đến ga tàu điện ngầm thì cô phát hiện điện thoại không cánh mà bay, xung quanh là biển người mênh mông, không thể tìm được manh mối gì.
10 Vì ban nãy mưa tầm tã nên bầu trời tối rất sớm. Lúc Quý Sênh Ca cho xe chạy vào Kim Khuyết thì vừa mới hơn 7 giờ, song chân trời xa xa chỉ còn một màu đen kịt.
11 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tây Phủ Danh có nhiều phòng ở, đây không phải lần đầu tiên Quý Sênh Ca đến nơi này.
12
Lời edior: Như đã hứa, vì có bạn đoán đúng nên đây là phúc lợi nha, mọi người đọc truyện vui vẻ
Khu dân cư cũ nằm trong phố cổ, đường sá chật hẹp.
13
"Alo. " Giọng nói từ tính của người đàn ông vang bên tai.
"Tôi là Quý Sênh Ca. "
Chiếc limousine hòa vào dòng xe trên đường. Nửa người Cố Duy Thâm dựa vào ghế, môi mỏng khẽ cong, "Tôi biết.
14
Lúc về đến Tây Phủ Danh thì đã có bác sĩ đã chờ sẵn. Cố Duy Thâm ôm người lên tầng, dặn dò bác sĩ đi theo kiểm tra.
"A!"
Khi bác sĩ ấn đầu gối, Quý Sênh Ca cau mày xuýt xoa, không nhịn được kêu đau.
15
Cốc cốc cốc ——
Cửa phòng bị đẩy ra, dì giúp việc tối qua bước vào mang theo quần áo mới. Quý Sênh Ca nhìn chăn đệm mới tinh, giọng khàn khàn, "Tôi vẫn ngủ ở đây suốt sao?"
"Đúng vậy.
16
Editor: Cynlia
Đã vào bệnh viện thì chắc chắn phải kiểm tra tổng quát một lượt. Quý Sênh Ca dựa theo từng danh mục bác sĩ liệt kê, lê thân mình đi xét nghiệm.
17
Editor: Cynlia
Tây Phủ Doanh tọa lạc ở vị trí phồn hoa, trong khuôn viên biệt thự độc lập là đài phun nước như thác đổ.
Trong phòng khách, Quý Sênh Ca thư thái ngả lưng trên sofa đệm da, cả người được bao phủ bởi cảm giác ấm áp.
18 Editor: Cynlia
Tiếng bước chân phía sau dần rõ ràng, Quý Sênh Ca vẫn dựa vào cửa sổ không động đậy, mãi đến khi bàn tay ấm áp của người đàn ông dừng trên vai cô, "Sao dậy sớm vậy?"
"Tôi không có thói quen ngủ nướng.
19 Editor: Cynlia
Sau vài ngày nghỉ ngơi, vết sưng ở đầu gối cô dần biến mất, song màu tím bầm trên da mãi vẫn không tan hoàn toàn.
Sáng sớm rời giường, sau khi vệ sinh sạch sẽ, Quý Sênh Ca đúng giờ ra khỏi cửa.
20 Editor: Cynlia
Thành phố Vân Giang có không ít các cụm rạp trải rộng khắp nơi, trong đó Hoàn Cẩm chiếm hai mươi hai rạp. Nếu dựa trên số liệu thống kê từ các thành phố lớn cả nước, hơn năm trăm rạp chiếu phim là sản nghiệp của Hoàn Cẩm, chứng tỏ công ty này từng có một thời huy hoàng.