61 Ngủ thẳng tới buổi trưa, Liễu Mạn Nguyệt mới ngáp ngắn ngáp dài rời giường, mở mắt liền nhìn thấy bàn trang điểm, mặt thoáng đỏ bừng. Tiểu Hoàng đế còn nói, lúc sau sẽ thay cho nàng một tấm gương thật to để bồi thường cho nàng.
62 Đang ngủ ngọt ngào ở trên giường, chợt thấy có người lay lay, quay mặt vào trong ngủ cho yên, người nọ vẫn bám dính, còn nhét cánh tay xuống dưới đầu mình.
63 Liễu Mạn Nguyệt thở dài: “Hai vị thái nữ kia cũng thật đáng thương, vừa mới vào cung, đã gặp những chuyện này …mà thôi, sau khi ngươi vào ở sân này cũng đã bị bệnh một lần, nói vậy, chắc các nàng cũng giống vậy, bệnh khỏi là được rồi.
64 “Ừ, chính là chỗ đó, còn có mấy gian cung điện phụ cận ở giữa Thu Thủy Các. Đến buổi tối, thường xuyên có thể nhìn thấy đây này!” Tiểu tử kia tiện tay đốt một chỗ, nói lời bịa đặt mà không chớp mắt.
65 Lễ phục đỏ thẫm giống như máu, đỏ tươi chói mắt, chiếu vào trong mắt mọi người. Chúng phi tần quỳ lạy trên mặt đất, chỉ có thể nhìn thấy một đôi giầy đỏ thẫm từ chính giữa đi tới.
66 Một tiếng cười khẽ, nâng lên bình rượu trong tay, uống một ngụm rượu, rượu chảy xuống trên cổ ngọc. Dưới chân lảo đảo, từng bước một đi đến bên cạnh đình, trong lòng chợt dâng trào muốn hát cái gì đó, bầu rượu cầm trong tay cũng không, ngồi bên trong đình cất lên tiếng hát.
67 “Kia. . . vì sao Hoàng thượng lại ở chỗ này?” Những phi kia cho dù bị bệnh thì cũng có người khỏe mạnh, tuy là yêu kiều yếu ớt, nhưng lúc này Hoàng Thượng không phải là tại chỗ của Hoàng hậu cùng nhau dùng đồ ăn sáng sao?Mà lúc này trên người mình như thế bủn rủn vô lực, nhìn cũng biết được là đêm hôm qua hắn làm “Chuyện tốt” gì rồi! Hắn chẳng lẽ lại còn gọi Tiểu Lưu Tử cầm cái đồ giả kia đi làm với Hoàng hậu hay sao?! Hoàng Thượng và Hoàng hậu sinh hoạt vợ chồng, nhưng là phải đi Tâm Phương Cư của Hoàng hậu a!!!“Ai kêu đêm qua có người không nghe lời, lại uống rất nhiều rượu, lại còn chạy đi đâu không thấy.
68 Nghe nàng ấy nói như vậy, Hoàng thượng bật cười lắc đầu một cái, hơi trầm tư một chút, đột nhiên nói: “Từ ngày mai, mỗi buổi sáng trẫm đều phải tiếp kiến triều thần, sau đó sẽ lên đây để xử lý tấu chương.
69 Đang nói chuyện , bên ngoài Bạch Huyên vui vẻ bưng rổ dâu tây vừa rửa sạch đi đến: “Chủ tử! rửa sạch rồi, nhìn sáng rõ đẹp mắt như vậy, mùi vị nhất định là rất ngon a!”Sáng sớm, Hoàng Thượng đã sai người đem dâu tây vừa hái xuống đưa tới một rổ.
70 Thấy Hoàng hậu như vậy lạnh nhạt, tay Tống phi cầm khăn lau lau khóe miệng, mi mắt rủ xuống không biết đang suy nghĩ gì. Chu Thái Phi dịu dàng vui vẻ, quay đầu cùng Thái Hậu nói: “Nghe nói buổi sáng Hoàng Thượng còn cho người đưa trái dâu đến, hôm qua muội muội còn không có ăn đủ đâu này, ngày hôm nay nhất định phải mày dạn mặt dày lại muốn xin thêm một ít a!”Thái Hậu nghe xong, trên mặt không khỏi mang theo ba phần vui vẻ, mặc dù nhi tử nhà mình không thích Hoàng hậu, tại trong hậu cung cũng vẫn là tính tình giống lúc trước, có thể giống như an ủi mình, mấy ngày nay đưa mấy trái này đến làm ình vui a.
71 “Đâu cần nàng bận rộn? Bảo bọn hắn đi vào hầu hạ thì tốt rồi. ” Lúc này Hoàng thượng mới khôi phục lại tinh thần, đưa tay kéo nàng đến bên người, nhẹ nhàng vòng qua eo nàng, ngửi mùi thơm ở trên người nàng.
72 Hoàng thượng từ rất xa đã nhìn thấy người bên kia, chân mày lại nhíu lại. “Thiếp thân bái kiến hoàng thượng. ” Lúc này “vô tình gặp” chính là Tiền Lương Nhân, thân thể tha thướt lạy, đứng dậy, đôi mắt giống như một loại thu thủy hướng về phía Hoàng thượng nhìn lướt qua, lại xấu hổ cúi đầu.
73 Đang muốn đứng dậy ngẩng mặt trên giường, để thuận tiện cho hoàng thượng hành sự, lại cảm thấy tay của người nọ vỗ vào trên lưng, không để cho nàng nhúc nhích, cảm thấy mê hoặc, chợt cảm thấy một thứ lửa nóng áp vào trên mông, làm cho nàng giật mình một cái, trong miệng không khỏi ngâm khẽ một tiếng, chỉ cảm thấy trong lòng mình giống như là hỏa thiêu, thân thể nhịn không được uốn éo mấy cái, thứ kia mang theo sự dẻo dai, ở phía sau giữa hai đùi của mình cọ sát mấy cái.
74 Nghe được những lời này của hắn, Liễu Mạn Nguyệt sửng sốt, hai mắt chợt sáng lên: “Như vậy là giỏi tính toán!” Loại trừ một người như vậy, lại thả ra tin tức, làm cho người trong Các cho rằng người nọ chẳng qua là ngẫu nhiên chết.
75 “Thân thể nàng ta trần truồng, bên trong Thính Vũ các của trẫm lại không có cung nữ để sai sử, ai cũng không dám đi tới hầu hạ, sáng sớm ngày hôm nay, sau khi trẫm trở về biết được tin tức, bảo cung nữ của nàng tới đây nhận người, đưa trở về rồi.
76 Nghe nói Hoàng hậu nương nương đã tới rồi, Tống phi nào dám vô lễ? Cho dù là vị Hoàng hậu nương nương này không được Hoàng thượng ưa thích, nhưng mình cũng chưa có hầu hạ Hoàng thượng, không có thể diện lớn như vậy dám cho Hoàng hậu sắc mặt.
77 Khóc?Nháy nháy mắt, hít lỗ mũi một cái, lúc này mới cảm thấy mắt mình có chút cay cay, vội vàng muốn xoay người cúi đầu xuống không cho hắn nhìn, lại bị hắn thuận tiện tới gần, tay giữ ở sau đầu của mình, không để ình quay đầu tránh khỏi ánh mắt của hắn.
78 Cái tay nắm cổ tay của mình nặng thêm hai phần, Hoàng thượng lại hướng về chỗ của nàng tiến đến gần, áp mặt vào bên tai nàng thấp giọng nói: “Trẫm sẽ an bài người, ở bên cạnh ngươi bảo vệ nàng thật tốt….
79 “Ngày hôm nay ở chỗ Thái hậu, nghe Tôn thải nữ nói chuyện, Lĩnh Nam ngoại trừ trái vải, còn có mật lệ chi đấy. ” Liễu Mạn Nguyệt giống như thuận miệng nói, từ phía sau hắn đi vòng qua, ngồi ở ghế đôn phía trên, phe phẩy cái quạt trong tay, quạt gió cho hai người, “Tôn thải nữ kia rất thông tuệ, trước kia còn làm ra một chút điểm tâm mới lạ, trong đầu thiếp tò mò, liền hỏi Tiểu An Tử một chút, lúc này còn có thể giữ lại điểm tâm mà Tôn thải nữ kia đưa tới đây không? Hắn đi tìm cho thiếp.
80 Vấn an Hoàng hậu xong, chúng phi tần cùng nhau đứng dậy hướng điện Hòa Di đi tới. Sau khi bái kiến Thái hậu Thái phi, mọi người rối rít ngồi xuống, hầu hạ Thái hậu nói chuyện.