1 Ta là một sinh viên bình thường.
Gia cảnh cũng bình thường, đang học đại học, dáng người gầy, diện mạo bình thường, đi giữa đám đông cũng chẳng ai nhận ra ta.
2 Sự thật chứng minh chỉ cần có quyết tâm thì mối quan hệ cũng được cải thiện. Không tới một tháng, ngoài Triệu Nghị ra, ta đã cùng 7 tên còn lại của P314 kết giao thân tình, ta còn thường xuyên đến la cà tại P314.
3 Dọn dẹp hội trường xong cũng đã hơn 11 giờ, đêm tháng 10 thực lạnh, tâm của ta cũng lạnh.
Trên đường từ trường về KTX đi qua một chợ sinh viên náo nhiệt, ta mua 1 cốc nước đậu nóng hầm hập rồi uống 1 ngụm lớn.
4 Buổi tối chuẩn bị cho ngày hôm sau đi học mới nhớ là sách tham khảo còn chưa đưa cho lão Khoai sọ.
Thật sự ta không còn dũng khí bước vào P. 314 nữa.
5 Sau lần giúp lão Khoai sọ làm toán, ta trở thành anh hùng toán học trong truyền thuyết của P. 314. Cứ đến cuối tuần, khi thầy giáo giao bài tập, bọn hắn sẽ tìm ta mà nhờ tham mưu.
6 Ta vẫn tiếp tục dùng chiếc bút máy vừa cũ vừa lỏng lẻo kia. Ba ngày sau, Triệu Nghị rốt cục không nhịn được hỏi ta: “ Bút kia dùng không tốt sao?”
“Bút gì cơ?” Ta giả ngu.
7 Dù ngàn lần luyến tiếc, ta vẫn phải dùng chiếc bút máy hắn tặng ta. Khổ nỗi đi đâu cũng sợ mất vì thế mỗi ngày bút không rời thân đến 1 phút, nó giống như là bùa hộ mệnh của ta vậy.
8 Thi xong cũng là lúc bắt đầu kỳ nghỉ Tết. Ta vào lại P314 để tạm biệt huynh đệ bên đó trước khi về nhà thế nhưng trong phòng chỉ còn Ba Ba và Hà Mã.
Cứ nghĩ đến việc sẽ không thấy Triệu Nghị trong một thời gian, lòng ta bỗng thấy trống rỗng.
9 Sau ngày bạn gái Triệu Nghị đến tìm, ta đã không còn muốn ra hồ ngồi học nữa, chỉ mỗi ngày ở KTX mà nghĩ ngợi lung tung.
Bỗng chợt có âm thanh vang lên.
10 Đau!
Mồ hôi lạnh không ngừng toát ra, cơ thể cũng thế mà run run.
Cái cảm giác đau này, ta đã có thể đoán được từ trước.
“Ngươi làm sao vậy? Rất lạnh sao?” Đỉnh đầu truyền đến thanh âm thân thiết.
11 Thống khoái ngủ một ngày, hôm sau tỉnh dậy đã là bắt đầu kỳ mới
Toán học đối với P. 314 vẫn là ác mộng không dứt, ta tự nhiên vẫn là “tham mưu”
Chính là học kỳ này, ác mộng của bọn họ lại nhiều hơn, đó là môn vật lý.
12 Rốt cuộc cũng leo đến đỉnh núi, nơi đây có hoa đào nở rộ rất đẹp, mọi người đều tự tán đi, rất nhiều người mang theo máy ảnh để chụp với hoa đào
“Tiểu Tuyết nhi, chúng ta cũng đến chụp ảnh đi!” Cẩu Hùng đưa chiếc máy ảnh quý hoá mà hắn mới mua ra quơ quơ trước mặt ta.
13 Theo kế hoạch 4 giờ chiều tập trung ở xe để quay về trường, ta cùng Cẩu Hùng mới gần một giờ đã trở về xe.
Lên xe, ta cùng Cẩu Hùng vẫn là tiến thẳng đến hàng ghế cuối cùng mà ngồi.
14 Ta biết nhất định sẽ nhận được hạc giấy từ hắn, chỉ là không nghĩ tới nhanh như vậy.
Giữa trưa hôm sau từ căng tin trở lại phòng ngủ, ta thấy ngay trên bàn học một hình gấp quái dị.
15 Tại đại hội thể dục – thể thao của khoa hắn thật sự đăng ký tham gia thi nội dung chạy 100m dành cho nam. Chính là ngoài 100m còn cả 5000m nữa
Theo thông tin từ p314, 5000m là không phải hắn cam tâm tình nguyện đăng ký, chính là lúc đăng ký 100m BaBa ở bên cạnh mạnh mẽ phán cho hắn.
16 Ngày đó, hắn không đưa ta hạc giấy.
Chỉ mới có 57 con hạc giấy thôi sao? Như vậy mối quan hệ của chúng ta đã duy trì qua 57 buổi đêm.
Ngày hôm sau, buổi chiều 3 giờ, nội dung chạy 5000m chính thức bắt đầu.
17 Ta nằm trên giường lăn qua lăn lại, toàn thân đau như lửa đốt.
Nhìn vào gương, một khối máu tụ thật to, có chỗ vẫn còn đang chảy máu.
Khoang miệng toàn mùi máu tanh, khớp hàm như vỡ vụn, khóe miệng sưng phù, chỉ cần cử động 1 chút là máu lại ứa ra.
18 Nhiều khi tự do không phải là hạnh phúc
Có lẽ ta chính là người thích cả đời này mua dây buộc mình
Ta điên rồi! Ta cứ điên cuồng như thế hướng bể bơi mà chạy đến.
19 Nhiều khi tự do không phải là hạnh phúc
Có lẽ ta chính là người thích cả đời này mua dây buộc mình
Ta điên rồi! Ta cứ điên cuồng như thế hướng bể bơi mà chạy đến.
20 Hắn từ ngực của ta ngẩng đầu lên, sau đó đem tay đặt lên mạn sườn của ta, say đắm nhìn.
“Bị thương rất đau đi?”
Ta gật đầu. Hiện tại không đau, có ngươi bên cạnh ta sẽ không đau.