21 Thời gian cứ như vậy lặng lẽ trôi qua, đảo mắt một cái đã đến kỳ thi cuối kỳ, ta mỗi ngày đều ngâm mình ở thư viện đọc sách cho đến tận đêm khuya.
Thi xong cũng chính là lúc nhàn nhã nghỉ hè.
22 Cùng với Phan Hải ở thư viện đọc sách ước chừng một tuần sau ta mới phát hiện hắn học ở học viện Nhật ngữ
Hắn nói cho ta biết, nguyện vọng số 1 hắn là tiếng Anh, nhưng điểm không tốt, bị phân đến Nhật ngữ.
23 Rất nhanh Lễ Giáng Sinh lại đến.
Người cô đơn như ta và Phan Hải đương nhiên chỉ có thể cùng nhau đọc sách ở thư viện.
Buổi tối hôm đó, ta và hắn đọc sách đến 9 giờ hơn mới bước ra khỏi thư viện.
24 Ai nói hôn nhân mới là nấm mộ?
Chỉ cần rơi vào tình yêu cuồng nhiệt thôi cũng chính là tự đem mình chôn xuống.
***
“Phương Tuyết, ta hỏi ngươi cùng tên Triệu Nghị kia rốt cuộc là quan hệ gì?” Phan Hải ôm bả vai ta, lặng lẽ hỏi.
25 Sau sự kiện với Phan Hải, ta cũng nghĩ đến việc xin lỗi Triệu Nghị, dẫu sao ta cũng có phần sai.
Tháng 4, lão Khoai sọ mua máy tính. Ta đối với thứ này không đặc biệt hứng thú, chỉ là khi nào viết tiểu luận hay tra cứu thông tin mới nghĩ đến nó.
26 Tháng sáu, ngoài trời 30 độ, thời tiết ngột ngạt, nóng bức vô cùng
Phòng KTX ngươi đông, cửa sổ ít, mùa hè, các nam sinh hầu như chỉ mặc một cái khố tứ giác (quần đùi +__+)
Ta cũng không ngoại lệ.
27 Lần này hắn không chủ động tìm ta, càng không hướng ta giải thích.
Ta đương nhiên cũng sẽ không chủ động tìm hắn, lại càng không tự mình đi giải thích!
Ta kiên trì, ta không có sai!
Tuy rằng khi đi ngang P314, qua cánh cửa nhìn thấy mặt hắn đỏ thành 1 tảng lớn mới biết được mình xuống tay quá nặng, nhưng ta vẫn tuyệt đối không vì thế mà mềm lòng, lại càng không mất đi sự kiên trì của bản thân!
Ta nghĩ nếu hắn không chịu giải thích, ta cũng sẽ không thỏa hiệp, nhiều lắm quan hệ của chúng ta chỉ dừng lại ở đây.
28 Trước tiên là xin lỗi mọi người, gần 2 tuần qua không có chap mới:”>
Lý do thì như phần Đôi lời muốn nói bên phải, ta cũng không lải nhải thêm nữa.
Hy vọng có thể sớm trở lại đều đặn như trước đây.
29 Nguyên lai ta là loại người có sắc tâm nhưng không dám làm.
Lúc hắn không đề cập tới việc kia thì ta vụng trộm ảo tưởng, khi hắn chính thức yêu cầu thì ta lại sợ hãi.
30 Edit: Zu
Dư vị nụ hôn hắn đặt lên môi ta giờ vẫn còn thoang thoảng, hơi thở của hắn tựa như những tia nắng chói mắt đang vây quanh ta.
Thân thể trần trụi nằm trên giường vẫn làm ta cảm thấy thực thẹn thùng, nên đành ngồi dậy nhặt chỗ quần áo rơi trên sàn mặc vào.
31 Edit: Zu
Tuần nghỉ hè cuối cùng, Triệu Nghị nói với ta: “Chúng ta ra biển đi!”
“Biển? Phải đến thành phố B a. ”
“Ta đã hỏi qua rồi, từ đây đến thành phố B chỉ mất ba giờ đi xe thôi.