1 Trong biệt thự tĩnh lặng , vang vọng tiếng đập cửa gấp gáp , lại chậm chạp không thấy người ra mở cửa
"Tiểu thư" Tiểu Lan gõ cửa hai tiếng , lại gọi
"Tiểu thư , chuẩn bị xong chưa? Cố thiếu gia sắp đến thăm nhà rồi"
Vẫn hoàn toàn yên tĩnh , bấc đắc dĩ , dùng chìa khóa mở cửa phòng , căn phòng trang hoàng màu sắc xanh như nước , trong không khí vẫn còn thoang thoảng mùi thơm.
2 Bên trong phòng nghỉ hậu trường , Thần Diệc Ca tựa đầu vào ghế da nghỉ ngơi , một hồi hát hò vừa rồi , khiến anh có chút mỏi mệt. Nhắm mắt lại , lông mi xinh đẹp khép hờ , mãi cho đến khi của phòng nghỉ được người nhẹ nhàng đẩy ra, anh nghe được có tiếng bước chân rón rén tiến lại gần, đôi môi mỏng khêu gợi hơi nâng lên cảm nhận hơi thở quen thuộc
" Đoán , đoán đi , em là ai?" Bàn tay mềm mại của cô gái nhẹ che lại đôi mắt của Thần Diệc Ca, trong giọng nói mang theo vài phần trêu đùa
Thần Diệc Ca khẽ cười , vẫn không đáp trả
"Mệt lắm sao?" Lâm Tịch Nhan buông tay , lời nói bông đùa vừa rồi chuyển thành quan tâm nhẹ nhàng.
3 Khi Lâm Tịch Nhan về đến nhà đã là đêm khuya , tuy rằng sớm đoán được kế tiếp cô sẽ phải đón nhận một trận cuồng phong cực lớn song trong lòng vẫn tràn đầy bất an , lòng bàn tay nhỏ toát mồ hôi lạnh
Vừa đi vào cửa chính , ánh mắt nghiêm túc của Lâm Chính Long đã đón chờ cô , cô cúi đầu , sợ hãi kêu
"Ba à"
Lâm Chính Long cau mày , cười lạnh một tiếng , im lặng không nói gì.
4 Ra khỏi nhà , ngoài sân thật yên tĩnh
"Cái này. . . . . . . . . . ngài Cố , vừa rồi thật sự cảm ơn"
Đối với Lâm Tịch Nhan, Cố Diễn Trạch là người xa lạ, nhưng ít ra người đàn ông xa lạ trước mặt này đã giúp cô thoát được trận la mắng của ba
Ngài Cố.
5 Ánh sáng mặt trời của buổi sớm tinh khiết chiếu rọi qua bức màn màu xanh lam trong phòng , một ngày mới đã bắt đầu. Lâm Tịch Nhan nhìn hai quầng mắt thâm sì , dụi dụi mắt , thay đồng phục bước xuống lầu
"Bảo bối à, hôm qua con ngủ không ngon sao?" Nhìn đôi mắt lờ mờ khiến cho dung nhan thập phần tươi mát động lòng người của con gái thêm vẻ tiều tụy , Phương Nhược Khanh khó hiểu hỏi
"Dạ.
6 Mấy chục tầng cao vút của công ti nhà họ Cô rất nhanh xuất hiện trước mắt Lâm Tịch Nhan. Sản nghiệp của nhà họ Lâm nếu mang ra so sánh có thể nói là vô cùng bé nhỏ , khó trách ba nhất định phải buộc mình bước chân vào gia tộc Cố , dùng cuộc hôn nhân này đổi lấy lợi ích cho Lâm gia, cũng xem như là xứng đáng
"Tôi muốn gặp giám đốc của các người"
Lâm Tịch Nhan vừa vào cửa đã nghe được giọng nói nhu hòa của thư kí X
"tiểu thư có hẹn trước không?"
Hẹn trước.
7 Rời khỏi công ti , mây trên trời có chút u ám , mưa nhỏ lất phất bắt đầu rơi xuống người đi đường qua lại
Lâm Tịch Nhan đứng một mình , đôi mắt sáng ngời lúc này khá ảm đạm
"Tiểu thư ,mời lên xe"
Cô hoàn hồn , lên xe ngồi.
8 "Ông của cậu thật tốt! Tớ cũng muốn có một người ông có thể thay mình làm chủ" Ánh mắt xinh đẹp của Lộ Địch Nhi tràn đầy hâm mộ , ngoại trừ chú và thím của cô ra, những người thân khác của cô đều không còn sống nữa , còn Lâm Tịch Nhan lại là một cô gái hạnh phúc có được tình yêu của gia đình
"Ừ, nhưng mà ông , không.
9 "Không phải thứ gì cũng có thể dùng tiền để mua đâu , còn nói về tiền thì bản tiểu thư đây không thiếu. Anh cho anh là ai hả, có thể dùng tiền đền lại cho tôi một cái giống y đúc được không?"
Thần Diệc Ca giật mình , nghe xong lời nói của cô , cười bảo
"Cô hiểu lầm ý của tôi rồi , tôi không muốn dùng tiền đền bù cho cô"
"Tránh ra!"
Hai chữ cũng đủ khiến cho Thần Diệc Ca cứng họng không nói gì thêm nữa, nha đầu kia bảo.
10 "Được rồi, không nói nữa , năm giờ ngày mai, mình phải đến khạch sạn gặp Ca" Cô nói xong liền xách cặp chuẩn bị đứng dậy
"Khách sạn? Lâm Tịch Nhan , tình cảm hai nguoi.
11 Trong đêm khuya , chỉ còn một ánh đèn sáng
Quyển "Đạo đức kinh" cũng không làm cho cô bình tâm lại được. Đóng lại sách , cô nhìn ảnh chụp trong điện thoại
Chuyện ba làm không được , Cố Diễn Trạch kia lại làm được rồi.
12 Màn đêm buông xuống, mọi người tấp nập đến chợ đêm, trước mắt Nhan Nhan là phố ăn vặt, trong không khí thoang thoảng mùi đồ ăn
“Ca à, hiện tại anh tháo kính mát xuống có ổn không”
Nhìn Thần Diệc Ca gỡ kính mát xuống, Lâm Tịch Nhin đảo mắt nhìn bốn phía, sợ có người chụp trộm, cũng tại đội paparazi ở đâu cũng có mà ra cả
“Đừng lo, không ai theo đâu.
13 Trong đêm khuya, chỉ còn một ánh đèn sáng
Quyển “Đạo đức kinh” cũng không làm cho cô bình tâm lại được. Đóng lại sách, cô nhìn ảnh chụp trong điện thoại
Chuyện ba làm không được, Cố Diễn Trạch kia lại làm được rồi.
14 Trong hội trường tráng lệ, âm nhạc tao nhã hòa cùng ánh sáng chói mắt của đèn. Khách mời tham dự đều là những người nổi tiếng cả trong và ngoài nước. Cố Diễn Trạch mặt một thân tây trang màu đen đứng giữa đám người, khóe miệng luôn treo móc nụ cười thản nhiên, tựa như không chút để ý, anh lơ đãng nhìn lão Lâm đi tới cùng Lâm Tịch Nhan vẻ mặt không chút biểu tình.
15 Hắn biết. . . . . . . . . . . . .
Cố Diễn Trạch đã biết chuyện của cô với Thần Diệc Ca rồi?! Nên việc Ca đến buổi dạ tiệc này không đơn giản
Lâm Tịch Nhan hung hăng trừng mắt với tên đàn ông giảo quyệt, vừa định mở miệng nói cái gì, cô đã nghe một giọng nữ mềm mại truyền tới
“Mộc Phong!”
Mộc Phong.
16 “Nhan Nhan, “Nhan Nhan, giới thiệu cho em biết một chút, vị này là Hạ Phỉ Nhi, vị này là ngài Thần Diệc Ca, nói qua chắc em cũng biết”
Nhan Nhan. . .
17 Dù sao thì cô cũng là thiên kim danh môn, nếu không phải quá bực tức thì cô cũng không mắng ngài giám đốc đây như vậy. A! Lâm Tịch Nhan cảm thấy rất kì lạ, Cố Diễn Trạch rốt cuộc là muốn cái gì? Danh vọng, tiền tài, hắn đều có, phụ nữ thì khỏi bàn đến đi, vậy nên nếu nói là hắn thích cô, thật sự muốn kết hôn cùng cô, thì cô thà tình nguyện nhảy sông Hoàng Hà còn cảm thấy hợp lý hơn!
“Nhan Nhan à, tôi không thích con gái thô lỗ” Gương mặt yêu nghiệt ngậm cười, Lâm Tịch Nhan cố gắng khống chế bản thân không hất ly sâm banh trên tay vào cái bản mặt xinh đẹp kia.
18 “Các vị phóng viên, thông tin liên quan đến công việc sau khi buổi dạ tiệc kết thúc chúng tôi nhất định sẽ trả lồi. Hiện tại, xin mời nhân vật chính của chúng ta đêm nay vì mọi người nhảy một điệu” Cố Phu Nhan vừa lòng mỉm cười, ánh mắt chúc phúc của tất cả mọi người đều tề tựu cùng một chỗ.
19 “Trong lòng em
Là nơi anh ngự trị
Sunshine, its on my heart
Anh sẽ luôn vì em
Dưới nhành hoa nở quay đầu lại, ngắm nhìn nơi đây. . . . . . . .
20 Lâm Tịch Nhan gắt gao cắn chặt môi, Ca, đây là nguyên nhân anh không tiếp điện thoại của em sao? Anh cùng Hạ Phỉ Nhi ở bên nhau, lại thân mật như vậy
Liên tiếp sau đó là cuộc gọi từ dãy số lạ truyền đến.