21 Một đêm mất ngủ, cô nhìn lại hai quầng thâm sì trên khuôn mặt, mình sắp biến thành “ hề” rồi.
Nghĩ nghĩ cái gì, cô phờ phạc mở di động, xem tin tức.
22 Lâm Tịch Nhan như chó nhỏ tìm được chủ, giờ phút này cô chỉ muốn thời gian tạm dừng, để mãi mãi được ở trong lòng anh
Thần Diệc Ca nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của cô, giọng nói vừa như trách cứ lại không mất đi vẻ cưng chiều
“Nha đầu ngốc, chờ lâu như vậy, sao em không trực tiếp tìm anh”
“A.
23 “Vậy người chụp bức ảnh đó chắc là Cố Diễn Trạch rồi”
Lâm Tịch Nhan gật đầu, không biết nên nói gì, thật ra Ca à, nếu anh thật lòng vẫn còn thích Hạ Phỉ Nhi thì không cần đối xử tốt với em đâu.
24 “Mộc Phong. . . . . . . . . . . . . . . . ” Không nghĩ là anh sẽ làm vậy, Hạ Phỉ Nhi không cam lòng
“Hạ Phỉ Nhi, chuyện giữa hai chúng ta sớm đã kết thúc, đừng cứ quấn lấy tôi”
Đúng là ôn dịch!
“A?!” Một câu một chữ anh miêu tả không thiếu cảnh tượng ngày hôm qua.
25 Đối với lời nói khinh miệt của cô, anh chỉ ngoảnh mặt làm ngơ, cười nhạt
“Thích nhất bộ nào?”
Hắn ta hỏi mình? Lâm Tịch Nhan cảm thấy buồn cười, loại đàn ông thích cưỡng chế như vậy mà cũng hỏi ý kiến cô, cô còn tưởng ràng vừa bước vào sẽ bị anh cưỡng ép mặc váy cưới nữa chứ
Tùy tiện nhìn bốn phía, cô mở miệng, lời nói châm biếm
“Cái gì cũng thích mà cái gì cũng không thích”
Anh không nói gì, khóe môi vẫn treo móc nụ cười nhàn nhạt, vẻ mặt khiến cho Lâm Tịch Nhan có chút suy nghĩ muốn đánh người
“Đồ cưới ở đây rất đẹp, phụ nữ rất thích.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 111