101 Editor: Tâm Thường Lạc Theo ngày tháng hôn lễ đến gần, công việc của Cận Tử Kỳ và Tống Kỳ Diễn cũng càng lu bù lên. Về phần đêm đó Tống Kỳ Diễn sau khi trở lại, Cận Tử Kỳ cũng không hỏi hắn nhiều tại sao khóe miệng lại mang vết thương.
102 Editor: Tâm Thường Lạc "A Phong!" Kiều Niệm Chiêu nghẹn ngào mà hô lên tiếng, đâu nào nguyện ý để cho Tô Hành Phong cứ như vậy mà bỏ đi. Cận Chiêu Đông lần này lại không để cô hành động tùy tiện, lập tức ngăn cản cô đuổi theo, rồi trở tay đẩy cô lên lầu.
103 Editor: Tâm Thường LạcTrong đôi tròng mắt đen thâm thuý thẳng tắp nhìn cô chằm chằm: "Tiểu Kỳ, có phải em nhớ ra rồi hay không?"Cận Tử Kỳ vừa rồi chợp mắt, nhưng vẫn cảm thấy mệt mỏi, cô tựa vào đầu vai hắn, khó khăn mà mở miệng: "Chẳng qua là có một chút chuyện mơ hồ không rõ, sau khi tỉnh dậy rồi lại không nhớ gì cả.
104 Editor: Tâm Thường LạcKiều Niệm Chiêu nằm ở trên giường bệnh, gắn ống truyền nước biển, cùng nữ siêu sao điện ảnh và truyền hình trên TV mặt mày toả sáng tưởng như hai người, cả người nhìn qua đều tiều tụy không thể tả.
105 Editor: Tâm Thường LạcTô Ngưng Tuyết sau khi nhận được câu trả lời, lập tức quay sang phía phu nhân Windsor, hữu lễ mà gật đầu xem như chào hỏi. . . Phu nhân Windsor cũng đáp lại bằng một nụ cười, hai bên xem như đã thăm hỏi lẫn nhau.
106 Editor: Tâm Thường LạcÁnh mắt của Kiều Nam và Cận Tử Kỳ gặp nhau trong không khí. Sự tìm tòi nghiên cứu trong mắt cô cũng không làm cho Kiều Nam bị lúng túng khi bị bắt gặp ngay tại chỗ.
107 Editor: Tâm Thường LạcTài xế dẫn đầu xuống xe rồi cung kính mở cửa xe. Giày da linh vương kiểu nam bước xuống đất, ngay sau đó rơi vào trong ống kính máy quay phim chính là thân hình cao ngất của chú rể.
108 Editor: Tâm Thường LạcLời của cảnh sát vừa nói ra tựa như một quả bom, trong phút chốc oanh tạc cả hội trường hôn lễ. Cận Tử Kỳ nhìn về phía một đám cảnh sát mang vẻ mặt trang nghiêm, đang giơ giấy chứng nhận có con dấu cảnh sát, cảnh phục và trang bị chính quy, không khỏi đang nhắc nhở cô đây không phải là một trò đùa dai.
109 Editor: Tâm Thường Lạc"BOSS, chuyện anh bảo tôi điều tra, đã có chút manh mối. "Tống Kỳ Diễn ngồi trên ghế ở hành lang cục cảnh sát, lễ phục màu đen đã bị tháo đi nút áo, chiếc nơ cũng sớm bị lấy xuống, nút áo sơ mi mở rộng ra hai cái, trên gương mặt tuấn tú sinh ra một dòng khí tràng nồng đậm khiến người khác không dám đến gần.
110 Editor: Tâm Thường LạcTống Kỳ Diễn lôi kéo Cận Tử Kỳ đi ra cục cảnh sát cũng không quay đầu lại. Mới vừa bước ra cổng chính một bước, nói câu nói đầu tiên với Cận Tử Kỳ là ——"Sau này họ Tần kia nếu như tìm em nữa, đừng để ý đến hắn.
111 Editor: Tâm Thường Lạc"Nếu như cô có thể tìm tới một người để làm núi dựa, vậy cũng có thể muốn làm gì thì làm như thế. "Cận Tử Kỳ nghe thấy tiếng nên ngước mắt, thì nhìn thấy Tống Kỳ Diễn từ cửa biệt thự chầm chậm bước đi thong thả tới đây, chộp lấy bàn tay cô, sắc mặt tự nhiên, sau đó đến trước mặt cô, cầm lấy áo khoác choàng lên trên vai của cô.
112 Editor: Tâm Thường Lạc"Bạch gia, lấy địa vị của Bạch gia ở trong ngành nghề khách sạn, nếu như Tống thị cùng hợp tác nhất định là làm chơi ăn thật. "Nhắc tới Bạch gia, trong phòng ăn bỗng chốc bị bao phủ bởi một sự yên lặng kỳ lạ.
113 Editor: Tâm Thường LạcNơi xa xa có đèn xanh đèn đỏ biến đổi trong bóng đêm, cô nhìn sang cuối con đường, từ từ mà đặt chân bước đi, cho dù là trong mộng, cô cũng có thể cảm nhận được khi cô đứng ở giữa đường, tâm tình khi đó thật cô độc bất lực tịch liêu.
114 Editor: Tâm Thường Lạc"Có người nào vu oan đổ tội như cô sao? Tôi cắn cô ở chỗ nào vậy? Cô mau lấy ra đây cho chúng tôi xem a!"Ngu Thanh Kiều hùng hổ doạ người mà kêu lên, Kiều Niệm Chiêu cũng chỉ nghẹn đỏ mặt, Ngu Thanh Kiều đã hung hăng cắn một cái lên trên ngực cô, chẳng lẽ còn muốn cô trước mặt nhiều người như vậy cởi quần áo sao?Cận Chiêu Đông đã quay đầu nhìn cô, bán tín bán nghi: "Chiêu nhi, Thanh Kiều nói là sự thật sao?"Kiều Niệm Chiêu nhìn nhìn ngực mình, đối mặt cục diện địch đông ta ít, phẫn hận mà cắn môi, không muốn nuốt vào cái bồ hòn này, buồn buồn nói: "Cô ta cắn ngực con!"Cận Chiêu Đông nghe thấy khóe miệng rụt rụt, mà Ngu Thanh Kiều đã "Hắc" lên một tiếng chế nhạo.
115 Editor: Tâm Thường Lạc----------Đêm đã yên tĩnh, vậy mà trong phòng khách của Cận gia đèn đuốc vẫn sáng trưng, đầy người ngồi trong phòng khách lại đều có tâm tư.
116 Editor: Tâm Thường LạcTrong khoảnh khắc Cận Tử Kỳ nhìn thấy Kiều Nam, nói không kinh dị là giả, bước chân cũng không khỏi chậm lại. Bên trong mẹ con Kiều gia đang làm mưa làm gió, bên ngoài đàn ông của Kiều gia lại tính làm ra chuyện gì?Kiều Nam nhìn sang Tô Ngưng Tuyết, ánh mắt trước sau như một vẫn là dịu dàng, cũng rất thuần khiết.
117 Editor: Tâm Thường LạcĂn cơm xong, Ngu Thanh Kiều lập tức bị Tô Ngưng Thu xách đi, không muốn lại quấy rầy thế giới riêng hai người của vợ chồng họ. Dĩ nhiên, trước khi rời đi, Ngu Thanh Kiều không quên liên tục dặn dò Cận Tử Kỳ——"Chị họ, chờ chị cùng anh rể đi hưởng trăng mật trở lại nhớ gọi điện thoại cho em, em sẽ đi đến Tống gia làm khách hắc hắc!"Bị cô nhắc nhở như vậy, Cận Tử Kỳ mới nhớ lại chiều nay cô cùng Tống Kỳ Diễn phải bay đi Australia.
118 Editor: Tâm Thường LạcCận Tử Kỳ và Tống Kỳ Diễn đi lên chỗ hoa viên Nam Đô là nơi Tô Ngưng Tuyết ở tạm. Nhưng dưới lầu của toà nhà cao tầng nơi có căn hộ Tô Ngưng Tuyết đang ở thì thấy được một chiếc Mercedes-Benz màu trắng, có chút quen mắt.
119 Editor: Tâm Thường Lạc"Nếu như cô có thể nói vậy, thế nên cô thử đàn một chút xem sao!"Tống Kỳ Diễn nghe xong nhíu nhíu lông mày, "Cái gì?""Bảo phu nhân của anh đến đàn thử một chút!" Đứa con trai khoẻ mạnh cao lớn kia lại lặp một lần nữa.
120 Editor: Tâm Thường Lạc"Tiên sinh, tôi không thể không chúc mừng ngài, phu nhân của ngài đã mang thai sáu tuần lễ. Trong phòng bệnh yên bình lặng ngắt như tờ, nữ bác sĩ hai tay đút túi, sau khi cười cười thì lui ra ngoài.