1 Chương 1: Quá khứ đau đớn. . . - Dung mạo thì xấu xí. Trẻ mồ côi như mày mà cũng mơ tới Hạo Thiên à?Vừa nói, cô gái mặc trên mình chiếc đầm đỏ ôm sát người đầy vẻ quyến rũ vừa nắm lấy tóc cô gái mặc chiếc áo sơ mi trắng đã bạc màu.
2 Sân bay quốc tế Thủ đô Bắc Kinh là sân bay bận rộn thứ hai trên thế giới theo số lượng hành khách. Trong dãy những hành khách đi chuyến bay Hàn Quốc – Bắc Kinh, nổi bật và thu hút ánh nhìn của mọi người nhất chính là cô gái với mái tóc đen dài, đôi mắt được che khuất bởi kính râm, trên người vận chiếc áo sơ mi trắng phối cùng chiếc váy ôm màu đen làm tôn lên làn da bạch ngọc của cô ấy.
3 Chương 3: Gặp lại cố nhân. Sau khi pha cho vị tổng tài Tống Hạo Thiên một tách cà phê nóng, Mễ Bối bắt đầu lao vào xử lí đống văn kiện cao ngất ngưỡng trước mặt.
4 Chương 4: Bị Bỏ Thuốc. Kể từ cái đêm trong phòng làm việc của Tống Hạo Thiên, Mễ Bối luôn tìm cách tránh mặt Hạo Thiên. Cô đã lầm khi nghĩ bản thân chẳng còn vương vấn gì về chuyện tình cảm.
5 Chương 5: Phát Sinh Ngoài Ý Muốn. Mễ Bối bị quăng một cách thô bạo lên chiếc giường trắng rộng lớn trong phòng VIP tại khách sạn Shangri-La. Ngay lập tức, cơ thể nhó bé của cô được bao trọn bởi thân hình rắn chắc của nam nhân.
6 Chương 6: Khách quý đến nhà!Sáng, những tia nắng rọi qua đỉnh đầu báo hiệu một ngày mới lại đến. Thân hình nhỏ bé của Mễ Bối nằm dưới sàn nhà, trên người vẫn là bộ quần áo ngày hôm qua.
7 Chương 7: Quyết định. Nữ nhân đầy quyến rũ, quần áo gần như đã cở bỏ gần hết được đặt trên bàn làm việc, đôi môi dây dưa không rời cùng với nam nhân một thân âu phục chỉnh tề.
8 Chương 8: Dạ tiệc. - Thiên, làm ơn, giúp em. Chỉ lần cuối. . . Tư Á gần như khóc nức nở, đứng khép nép bên cạnh bàn làm việc, gương mặt nhợt nhạt, thiếu sức sống nhìn Tống Hạo Thiên đầy mong đợi.
9 Chương 9: Tạm giam. - Tống tiên sinh vừa. . . Vừa nói gì? - Trương Duẫn ấp úng hỏi lại. Không chỉ có hắn, cả Mễ Bối lẫn Tư Á đều như không tin vào tai mình.
10 Trước khi vào truyện, mình có vài lời muốn nói. Mình biết một tuần một chap đọc sẽ rất dễ bị mất hứng. Nhưng các bạn ráng đợi mình thêm vài tuần nữa, khi hoàn tất chương trình học xong, mình sẽ cố gắng chạy từ 2 đến 3 chap một tuần.
11 Chương 11: Bắt cóc! - Khi nào đến nơi, nhớ gọi cho em. . . Mễ Bối trong trang phục đơn giản, quần jeans và áo sơmi trắng khẽ nở một nụ cười thật tươi với Ngôn Vũ Kha.
12 Chương 12: Lời hứaMãi đến khi bóng dáng của Mễ Bối đã khuất sau nhữngh bóng cây lớn, thì bọn bắt cóc mới nhìn thấy cô, liền tức tốc đuổi theo. Không nhanh không chậm, Tống Hạo Thiên liền rút trong túi quần tây ra một cây súng ngắn Glock-17, nhẹ nhàng lên đạn và bóp còi, hệt như một người sử dụng lâu năm, thành thạo.
13 Chương 13: Thử lòng. Không gian như đình trệ lại vài giây cho đến khi giọng nói của Mễ Bối cứ nhỏ dần, nhỏ dần, hệt như chính bản thân cô đang lo lắng liệu có phải bản thân mình quá mơ mộng rồi hay không? Hắn làm sao lại có thể dễ dàng đáp ứng với yêu cầu của cô chứ? - Được.
14 Chương 14: Sự bất thường của Tống Hạo Thiên- Tôi đến Tống gia với danh phận gì? Tình nhân của anh? Người phụ nữ được anh bao nuôi? Hay tình một đêm? Mễ Bối nhẹ nhàng hỏi, âm thanh vang lên giữa khôn gian im lặng gợi cho người nghe cảm giác thật u buồn.
15 Chương 15: Trút giận!Ngồi trên bàn làm việc, có mấy ngày nghỉ, công việc liền chất như núi khiến cô cả ngày bận rộn! Nhưng như thế cũng tốt, cô có thể thôi không suy nghĩ đến chuyện hôm qua…Cả đêm hôm qua, tên đàn ông tên Tống Hạo Thiên vốn dĩ không hề có ý định đi khỏi, nghĩ lại khung cảnh trong phòng tắm, gương mặt cô đều ửng đỏ.
16 Chương 16: Trò chơi rượt bắt-Con…ăn nhiều một chút. Đừng lo cho lũ nhỏ, cứ để chúng tự ăn… Sơ Mary nhìn Mễ Bối, cười đầy hiền dịu, rất nhanh liền gắp một ít thức ăn vào trong chén của cô, còn cô thì cứ mãi loay hoay với lũ nhỏ, chúng nó cứ khiến cô cười không ngớt, đặc biệt là hai đứa nhóc Tiểu Tư và Ninh Nhi.
17 Chương 17: Nuông chiều. Cả một tuần, Mễ Bối không đi làm, chỉ ở yên trong phòng, hay nói chính xác là trên giường! Kể từ hôm ở bệnh viện trở về, Tống Hạo Thiên đã thôi không còn làm khó dễ cô nữa.
18 Chương 18: Ai mới là ác quỷ?Thế là một thời gian dài lại trôi qua một cách vô nghĩa, khi vết thương lành hẳn, Mễ Bối lại tiếp tục đến Tống thị làm việc dưới con mắt săm soi của biết bao nhân viên.
19 Chương 19: Ly hôn. - A… Đau…Mễ Bối khẽ nhăn mặt, dù vậy chỉ dám la khe khẽ để người đàn ông trước mặt nhẹ tay một tí chứ không dám to tiếng. Bởi lẽ, trên đường đi, Mễ Bối cứ nằng nặc đòi về, nhất quyết không chịu đến bệnh viện kiểm tra.
20 Chương 21: Giáng Sinh yêu thương… (kết)Chỉ vài giờ đồng hồ, khi Tống Hạo Thiên trở về nhà đã không còn thấy bóng dáng của cô đâu, quần áo của cô cũng đều được thu dọn sạch sẽ.