41 Đối mặt với tình hình như vậy, Tiếu Bảo Bối cụp mắt xuống, có chút ngây ngẩn mất hồn. Mà những người kia, cũng vì tiếng tát tay giòn giã vang lên, mà sững sờ ngay tại chỗ.
42 "Em muốn hỏi anh rốt cuộc là anh nghĩ cái gì vậy ? Rối rắm như bây giờ, là vì Tiếu Bảo Bối sao?" Tiếu Huyên có thể sắm vai người phụ nữ thông minh tài trí, cũng là vì trong lòng người đàn ông này có cô ta.
43 "Em muốn hỏi anh rốt cuộc là anh nghĩ cái gì vậy ? Rối rắm như bây giờ, là vì Tiếu Bảo Bối sao?" Tiếu Huyên có thể sắm vai người phụ nữ thông minh tài trí, cũng là vì trong lòng người đàn ông này có cô ta.
44 "Kiều Trác Phàm. . . " Mãi cho tới khi hôn lễ kết thúc, khách khứa bắt đầu ra về, lúc phòng nghỉ chỉ còn lại hai người bọn họ, Tiếu Bảo Bối mới mở miệng.
45 "Kiều Trác Phàm. . . " Mãi cho tới khi hôn lễ kết thúc, khách khứa bắt đầu ra về, lúc phòng nghỉ chỉ còn lại hai người bọn họ, Tiếu Bảo Bối mới mở miệng.
46 Vào đêm, gió đêm hơi lạnh.
Màn đêm như vậy, có một người phụ nữ tựa bên cửa sổ, chỉ mặc một bộ đồ ngủ đai đeo.
Chất vải từ tơ lụa, làm thần thái uyển chuyển của cô ta càng thêm mê người.
47 Vào đêm, gió đêm hơi lạnh.
Màn đêm như vậy, có một người phụ nữ tựa bên cửa sổ, chỉ mặc một bộ đồ ngủ đai đeo.
Chất vải từ tơ lụa, làm thần thái uyển chuyển của cô ta càng thêm mê người.
48 Một nụ hôn này, Kiều Trác Phàm cũng không xâm nhập.
Chỉ một lát sau, anh đã buông môi của Tiếu Bảo Bối ra, hơn nữa cũng thả lỏng tay của cô ra.
Đôi mỏng mím lại, sự vui vẻ lan ra.
49 Một nụ hôn này, Kiều Trác Phàm cũng không xâm nhập.
Chỉ một lát sau, anh đã buông môi của Tiếu Bảo Bối ra, hơn nữa cũng thả lỏng tay của cô ra.
Đôi mỏng mím lại, sự vui vẻ lan ra.
50 Nhưng ánh mắt Kiều Trác Phàm chỉ là lạnh lùng quét qua, không có ý muốn nhìn lâu.
Điều này làm Tiếu Huyên cực kỳ không thích. Cô có khuôn mặt xinh đẹp, cùng vóc người mà tên đàn ông nào cũng mơ ước, trên cơ bản nếu nảy sinh đến trường hợp kia, đều được mấy người đàn ông nâng niu như công chúa.
51 Nhưng ánh mắt Kiều Trác Phàm chỉ là lạnh lùng quét qua, không có ý muốn nhìn lâu.
Điều này làm Tiếu Huyên cực kỳ không thích. Cô có khuôn mặt xinh đẹp, cùng vóc người mà tên đàn ông nào cũng mơ ước, trên cơ bản nếu nảy sinh đến trường hợp kia, đều được mấy người đàn ông nâng niu như công chúa.
52 Cô ngủ rất sâu, khoé miệng có chút nước trong suốt. Hai cánh mũi nhỏ nhắn, cũng khẽ phập phồng, nhìn vô cùng đáng yêu.
Kiều Trác Phàm không nhịn được, vươn ngón trỏ ra chọc chọc vào cái mũi nhỏ của cô.
53 Cô ngủ rất sâu, khoé miệng có chút nước trong suốt. Hai cánh mũi nhỏ nhắn, cũng khẽ phập phồng, nhìn vô cùng đáng yêu.
Kiều Trác Phàm không nhịn được, vươn ngón trỏ ra chọc chọc vào cái mũi nhỏ của cô.
54 ". . . Tối qua anh đi đâu?" Tiếu Bảo Bối vẫn ngậm miếng thịt, giọng nói có chút ngọng nghịu. Thậm chí, có thể nói cô giống như đang hỏi Kiều Trác Phàm cho có lệ.
55 . . . Tối qua anh đi đâu?" Tiếu Bảo Bối vẫn ngậm miếng thịt, giọng nói có chút ngọng nghịu. Thậm chí, có thể nói cô giống như đang hỏi Kiều Trác Phàm cho có lệ.
56 "Nhạc Dương, giúp tôi một việc được chứ?” Trên toà cao ốc Tiếu Thị, Quý Xuyên dựa vào trước cửa sổ sát đất gọi điện thoại. Hôm nay thời tiết rất đẹp, ánh mặt trời bên ngoài toà nhà rất rực rỡ, trên đường xe qua lại không dứt.
57 "Nhạc Dương, giúp tôi một việc được chứ?” Trên toà cao ốc Tiếu Thị, Quý Xuyên dựa vào trước cửa sổ sát đất gọi điện thoại. Hôm nay thời tiết rất đẹp, ánh mặt trời bên ngoài toà nhà rất rực rỡ, trên đường xe qua lại không dứt.
58 "Anh nói, đêm nay Bảo Bối cũng tới sao?" Vào đêm, Tiếu Vi -Mẹ của Tiếu Huyên mặc một bộ lễ phục màu kim sa. Bộ lễ phục dưới ánh đèn nên chiếu lấp lánh.
59 Editor: VinJR
"Anh nói, đêm nay Bảo Bối cũng tới sao?" Vào đêm, Tiếu Vi -Mẹ của Tiếu Huyên mặc một bộ lễ phục màu kim sa. Bộ lễ phục dưới ánh đèn nên chiếu lấp lánh.
60 “Không phải nói em chờ anh một chút sao? Tại sao lại đi vào trước vậy?” Kiều Trác Phàm lướt qua người Tiếu Vi, đi thẳng tới bên cạnh Tiếu Bảo Bối, nói với cô như vậy.